Edit: Hạ Yến
Thứ sáu, ngày 23 tháng 12.
Xe đều đặn chạy nhanh đi đến sân bay trên đường cao tốc, Trầm Khê vẫn còn hơi không xác định hỏi: "Anh thật sự muốn đi hả?"
"Ừm!" Đây đã là lần thứ ba Trầm Khê hỏi hắn, nhưng Tô Hàng vẫn trước sau như một* gật đầu trả lời.
*Vẫn trước sau như một: trước cũng như sau, trong hoàn cảnh nào cũng không thay lòng đổi dạ.
"Tại sao anh bỗng nhiên muốn đi thế?" Trước đó Trầm Khê cũng đã hỏi qua vấn đề này, chỉ có điều nam nhân im lìm này vẫn luôn không trực tiếp trả lời cô.
"Anh vừa vặn có thời gian." Tô Hàng mơ hồ nói.
"Đây không phải trọng điểm." Trầm Khê nhìn lướt qua tay cầm tay lái của nam nhân, rõ ràng các đốt ngón tay của hắn đều vì khẩn trương mà trở nên trắng bệch, nhưn trên mặt lại vẫn cứ không có biểu cảm gì.
"..." Tô Hàng không biết phải trả lời ra sao, cho nên hắn đành phải giả chết.
Lại là như vậy, lại là như vậy, mỗi lần đều như vậy sao, những thứ nên nói thì anh mãi mãi không nói hả.
"Tôi đang hỏi anh đấy? Tại sao anh lại muốn đi theo tôi tới tỉnh Y." Trầm Khê cảm thấy sau khi mình ở cùng với Tô Hàng, thì tính tình cô càng ngày càng không tốt.
"..." Nhận ra được sự bực tức trong giọng nói của Trầm Khê, Tô Hàng khẩn trương mím môi.
Tức rồi? Mình đã khiến Trầm Khê không vui sao? Có phải cô ấy không muốn mình đi không? Tại sao cô ấy lại không muốn để mình đi chứ? Tại sao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hay-to-tinh-voi-ta-di/1361102/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.