Đám người máy bảo vệ bắt đầu cử động, thêm vào đó còn khởi động chương trình giết chóc, tay phải biến đổi thành những họng súng, bắt đầu đuổi giết năm người Phương Dạ Bạch.
Nam Cung Thần Võ trừng mắt nhìn đám người máy giơ súng lên, rồi vội vàng kêu: “Tiểu Bạch, không phải anh nói có thể khống chế bọn chúng năm phút à? Sao chỉ mới một phút chúng đã hoạt động lại được.”
Phương Dạ Bạch ra sức chạy về phía cửa, cũng không quay đầu lại, hừ nhẹ: “Cử động mới tốt.”
“Cái gì?” Nam Cung Thần Võ nghe được liền há hốc mồm.
“Im đi, đừng làm phiền tôi.” Phương Dạ Bạch mắng một tiếng, vội vàng trốn ra sau những dụng cụ thí nghiệm kia, kịp thời tránh được một viên đạn sượt qua.
Nam Cung Thần Võ giật mình thon thót, lo âu nói: “Cửa ra ở phía trên, bây giờ ra bằng cách nào?”
“Tiểu Ngũ, cầu thang bên trái.” Phương Dạ Bạch la lớn với Tiểu Ngũ.
Tiểu Ngũ ôm Nhậm Hiếu Niên lao về phía cầu thang bên trái, còn anh ôm lấy Nam Cung Thần Võ cùng Cao Lục chạy về phía cầu thang bên phải, nhằm phân tán sự chú ý của bọn người máy. Hơn nữa bọn người máy di chuyển trên cầu thang cũng khó khăn cho nên bọn họ càng có thêm thời gian để hành động.
Mắt thấy bọn họ sắp chạy ra cửa hông, Phương Ngọ Liệt cũng không lo lắng chỉ cười lạnh: “Trước cửa còn có năm người máy vũ trang, tao xem chúng mày thoát ra ngoài bằng cách nào.”
Phương Dạ Bạch và Tiểu Ngũ gặp nhau ở cửa, Tiểu Ngũ đang muốn lao ra ngoài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-liet-thu-tue/1496988/quyen-3-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.