Quay qua lại cũng đã hơn 5 ngày cậu ở đây rồi vậy mà bảo hộp vẫn chưa về..
Cậu nhìn ra cữa đổ buồn chán bỗng Nhiên cậu lại nhớ ra gì đó đứng bật dậy.
Chạy ra ngoài.- Nhật Huy thiếu gia ngài muốn đi đâu ta đi theo người.- Không có gì ta đi dạo chút thôi.- Bên ngoài nếu không có Vương gia đình cùng ngài thì tuyệt đối ngài không thể đi.- Tại sao.- Ngài sẽ bị thú nhân hay cự thú hoặc có thể là mãnh thú sư ngài không thể đi.- Ta có chân ta tự đi.
Tốt nhất ngươi tránh ra.- Ta không thể Vương gia đã phân phó ta phải theo bên cạnh ngài mọi nơi và mọi lúc.- Cút.Cậu không thèm nói với Liên và hai thị vệ nữa một cước đá bay tên cận vệ gần nhất.- Thiếu gia ngài đừng ép chúng ta.
Ta không muốn làm ngài bị thương.- Có ngon nhào vô mà húp..
Mẹ kiếp vào đây như ở tù thế này bố mày không cần.- Mau tránh ra-Xin đắt tội /_ Liên xong đến bắt lấy tay cậu trói ra sau.
Cậu thấy vậy vặn người quay lại đá một cước.
Liên tránh ra lùi sau hai bước lại tiếp tục tiến lên phía trước tay y để thẳng quơ lên nhằm đánh vào gáy cậu.
Cậu thì ngã người ra sau né một kích kia, đồng thời chụp lấy cánh tay y quay người quật về phía sau.
Y thân thủ nhanh nhẹ nhàng tiếp đất.Hai người nhìn nhau cậu đưa tay phải lên tay trái chấp phía sau.
Tay phải vẫy vẫy ý bảo Y lên.
Y thấy vậy khá thú vị , không một giống cái nào khiêu khích cự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-thong-bao-toi-tieu-tien/408056/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.