Diệp Thần chỉ lẳng lặng đứng nhìn, có lời bài hát nói: Ta lẳng lặng nhìn ngươi ra vẻ, từ trước đến nên chưa bao giờ nói cắt ngang ngươi.
Đương nhiên, nửa câu đầu là phong cách của Diệp Thần, thế nhưng nửa câu sau... Diệp Thần vẫn thích cắt ngang người khác đang ra vẻ.
"Đây là con chó nhà ai? Tự nhiên chạy ra đây sủa lung tung, thật sự là không có giáo dục." Diệp Thần tỏ vẻ không hiểu nhìn về phía Phong Ảnh Thừa.
Phong Ảnh Thừa vội vàng nói: "Công tử, ta cũng không biết con chó hoang này là từ ở đâu chui ra."
Diệp Thần nhẹ nhàng gật đầu, sau đó nhìn thoáng qua nữ tử váy đỏ mà Tiêu Trảm Thiên ôm, chính xác là có mấy phần quyến rũ, "Gà rừng đi cùng chó hoang, tuy rằng không tính xứng đôi, nhưng vẫn có thể gọi là tạm ổn."
"Ngươ nói cái gì?" Sắc mặt Tiêu Trảm Thiên hoàn toàn thay đổi, Phong Khả Khả ở trong ngực hắn vẻ mặt cũng là khó coi.
"Ta nói ngươi là con chó a, còn là một con chó hoang không có giáo dưỡng!" Diệp Thần nhìn chằm chằm Tiêu Trảm Thiên.
Thật ra thì lúc ở trên đương, hắn cũng đã suy nghĩ nên giúp Diệp Phong như thế nào.
Hắn có thể tiêu xài điểm tích lũy để đề cao tu vi của Diệp Phong, hơn nữa hắn còn có hai viên Thăng Cấp đan Nguyên Anh kỳ, có thể đưa tu vi của Diệp Phong lên tới Nguyên Anh tầng ba.
Thế nhưng, Diệp Thần vẫn cảm thấy có chút nguy hiểm, có được thần thông, cùng với đao pháp nhập vi, có thể vượt cấp khiêu chiến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-thong-chuong-mon/65926/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.