“Tinh..
tinh..
tít..
tít..
tít..”
Âm thanh gì vậy?
Tần Quân mơ màng tỉnh dậy.
Mình còn chưa chết sao?
“Kích hoạt hệ thống cướp đoạt khí vận: nhân vật phụ phản công.
Túc chủ có hay không đồng ý tiếp nhận hệ thống?”
Một âm thanh lạ lẫm vang lên trong đầu Tần Quân, không phân rõ được là nam hay nữ.
Hệ thống ư? Chuyện gì đang xảy ra vậy.
“Túc chủ có hay không đồng ý tiếp nhận hệ thống?”
Âm thanh ấy lại lần nữa vang lên.
“Nếu ta không đồng ý thì sao?”
Không gian bỗng im lặng vài giây.
“Nếu không đồng ý, có nghĩa là túc chủ chấp nhận Thiên Đạo sắp đặt.
Sau đó túc chủ sẽ tiến nhập luân hồi.”
“Tiến nhập luân hồi, có nghĩa là mình sẽ chết ư?”
Tần Quân trầm ngâm một lúc lâu.
Sau khi suy nghĩ một lúc, Tần Quân mắt sáng lên.
“Có nghĩa nếu ta tiếp nhận, ta sẽ sống lại sao?”
“Đúng vậy.
Sẽ sống lại, nhưng phải hoàn thành nhiệm vụ”
À quả nhiên là vậy, không có bữa ăn nào là miễn phí cả.
Tần Quân bừng tỉnh đại ngộ.
Tần Quân ngập ngừng, nhưng sau đó nở nụ cười đắng chát.
Được sống tiếp thì như thế nào chứ? Cố gắng tiếp tục kéo dài hơi tàn kia sao.
Thật buồn cười thay, mình đã muốn chết nhưng ông trời lại cho mình cơ hội được sống.
Cuộc đời của mình không đủ bết bát sao, lão Thiên kia lại tiếp tục muốn mình do dự.
Sống mà không có hi vọng, sống tạm bợ thì chẳng thà chết.
Dù sao kết thúc của cuộc đời là chết, sống là chết dần.
Vậy thì sao không kết thúc sớm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-thong-cuop-doat-khi-van-nhan-vat-phu-phan-cong/1662851/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.