Thẩm Manh: "..."
Ha ha.
Không sao. Bị câm thôi mà, hắn chịu được. Thẩm Manh vuốt mặt, cố gắng nặn ra nụ cười còn khó coi hơn cả khóc. Hệ thống thấy hắn tội nghiệp liền nén cười, an ủi:
"Đừng lo ký chủ, đảm bảo nam chính sẽ không ghét bỏ ngài đâu."
Thẩm Manh lệ rơi đầy óc, mỉm cười hoà nhã mở miệng phản bác:
"Ư!" Mẹ nó, lão tử đúng là xui xẻo. Có nhiều cách chết như vậy sao nhất định phải cắn lưỡi tự sát. Có nghĩ đến những người cần thân thể làm nhiệm vụ như tao không?
Hệ thống: "Có thân thể là tốt rồi."
Thẩm Manh tức không buồn đáp. Yên lặng ngồi giận dỗi một lúc. Như nhớ ra cái gì, Thẩm Manh đứng bật dậy, vẻ mặt (ʘᗩʘ')
"Aa!!!" Thôi chết rồi, tao quên béng người yêu rồi. Hệ thống, mau gửi toạ độ cho tao.
Hệ thống yên lặng liếc Thẩm Manh một cái, gửi toạ độ sang.
Thân thể hiện tại của Thẩm Manh là lính đánh thuê, thể chất rất tốt còn thức tỉnh vũ trang. Chạy cực nhanh, trên đường đi gặp qua vài con zombie Homer lờ đờ trực tiếp bỏ qua. Nhanh chóng đi đến chỗ của Lam Uyên.
Thẩm Manh đứng trên mái nhà tầng hai, nhìn xuống một góc khuất gần đó. Thị lực cực tốt giúp Thẩm Manh nhìn xuyên đêm, xác định vị trí của Lam Uyên. Y thân hình nhỏ bé, không rõ mặc quần áo gì, chỉ thoạt nhìn thấy thật rách nát. Ôm lấy hai đầu gối, cuộn mình vào đằng sau mấy thùng xăng. Gần đó còn lảng vảng mấy con Homer đi lại xung quanh và còn thêm một con.... T-800.
Hít một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-thong-duong-thanh-nam-chu/1952285/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.