Tác giả: Kiều Lam
Sau đó, cô thấy Quý Tinh Trạch mở đoạn video theo dõi ở cửa tiệm cơm lên, quá trình Nguyễn Kiều xuống taxi, ngồi xổm ở cửa chờ Quý Tinh Trạch đều được quay lại rõ ràng.
Nguyễn Kiều: "! ! "
Má, ở cổ đại lâu quá, quên mất có thứ tên là camera!
Mãi đến khi tới Cục cảnh sát ghi lời khai, Nguyễn Kiều vẫn cảm thấy nghi ngờ cuộc đời.
Bởi vì đề cập đến lừa dối và lừa bán, đồng chí cảnh sát rất coi trọng, Nguyễn Kiều không thể không lấy chứng minh thư ra, chứng minh mình không phải trẻ vị thành niên bị lừa bán, càng không phải phần tử bất hợp pháp có ý định lừa bán Quý Tinh Trạch.
Cảnh sát xác nhận thân phận của Nguyễn Kiều xong, ánh mắt nhìn Nguyễn Kiều rất sâu xa, "Chàng trai kia là idol đúng không? Con gái các cháu ấy, theo đuổi idol thì theo đuổi thôi, nhưng mà không được phạm pháp đâu nhé.
"
Nghe cảnh sát nói câu đó, Nguyễn Kiều xấu hổ đến mức sắp tự chôn mình, lúc nóng đầu nói dối thì không thấy gì, nhưng giờ bị vạch trần thực sự quá xấu hổ.
Đặc biệt là khi cảnh sát dẫn Nguyễn Kiều đi tìm Quý Tinh Trạch nói rõ sự tình, ánh mắt Quý Tinh Trạch nhìn cô khiến cô hận không thể lập tức biến mất.
Cảnh sát dù sao cũng rất bận, để hai người lại tự giải tỏa hiểu lầm rồi ra ngoài.
Nguyễn Kiều ngẩng đầu, đối mặt với đôi mắt đen như mực của Quý Tinh Trạch, xấu hổ đến cuộn ngón chân.
Quý Tinh Trạch nhìn Nguyễn Kiều từ trên cao xuống, cười
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-thong-ep-toi-lam-kieu-the/1272456/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.