Hoạn quan muốn tranh sủng, chỉ có một con đường duy nhất là hùa theo sở thích của thánh thượng. Từ trước đến nay đều là như vậy. Kỳ Vân Yến chỉ làm theo cách hữu dụng nhất mà thôi.
Vài ngày sau, hắn dẫn theo tiểu thái giám mang đến một con chim xanh. Tháo miếng vải màu lam ra, chỉ thấy chiếc lồng vàng nhạt, có vẻ lịch sự, tao nhã, quý phái. Phía dưới cái giá của lồng chim có đặt một tấm vải dùng để đựng chất thải. Bên cạnh là chiếc xẻng bốn tấc làm từ ngà voi trông vô cùng đẹp đẽ và tinh xảo. Nó đẹp đến mức dù không có chim chóc, chỉ cần nhìn ngắm chiếc lồng thôi cũng thấy thỏa mãn rồi.
Con chim trắng lần trước Trương Đức An dâng lên là một con họa mi, cần có lồng sắt tinh xảo cao cấp để nuôi. Khi đó lồng đơn khắc hoa cũng là một lựa chọn không tồi. Nhưng so với chiếc Kỳ đốc chủ mới dâng lên này quả thật kém quá xa, khiến nó có vẻ đơn sơ và thô kệch hơn rất nhiều.
Lúc Kỳ Vân Yến khoan thai tìm tới, Ngữ Kỳ đang thưởng cá ở Thụy đình phía Tây Bắc Ngự Hoa Viên. Bên cạnh có hai tiểu thái giám khom lưng rải thức ăn cho cá. Trong ao rồng, nhiều loại cá quý hiếm đang tùy ý bơi lội, lúc ngửa đầu lên nhìn trời, lúc lại phun ra một quả bong bóng, trông thật là nhàn nhã.
Thấy hắn lại gần thỉnh an, Ngữ Kỳ lười nhác nói miễn lễ. Ngay lập tức giơ tay lên ra hiệu cho hai thái giám đang rải thức ăn kia dừng lại.
Nói thật,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-thong-nu-phu/386694/quyen-12-chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.