Những ngày nghỉ cứ thế nhanh nhanh chậm chậm trôi qua.
Vài ngày sau đó, ông bà Diệp đều lên xe buýt đi đến thành phố Tô Châu, Diệp Hoa cùng Diệp Linh tạm thời đều có việc riêng của mình nên cả hai đều chưa thể đi được.
Vừa rạng sáng, ông bà Diệp đi còn chưa lâu, Diệp Hoa vẫn còn đang ngủ, ngoài cửa truyền đến một tràng tiếng gõ cửa ‘đùng đùng’ làm hắn không khỏi tỉnh giấc.
“Anh hai, mau thức dậy”
Diệp Hoa mơ màng xoa xoa con mắt, liếc mắt nhìn sang đồng hồ, mới hơn sáu giờ sáng, còn sớm như vậy cô nhóc lại định hành hạ gì hắn đây.
“Chuyện gì thế, hôm qua anh thức khuya không để anh ngủ được một lát sao?” Âm thanh lười biếng từ trong vọng ra.
Cánh cửa vừa mở ra, Diệp Hoa không khỏi sửng sốt.
Hôm nay Diệp Linh ăn mặc thật khác với mọi ngày, hiển nhiên chăm chút cách ăn mặc, áo phông tay ngắn màu hồng có hình hello Kitty lại phối hợp với một chiếc váy ngắn, một đôi chân thẳng tắp thon dài, non mịn như những đậu hũ, vừa lộ ra vẻ thanh xuân lại phác họa ra dáng người mê hoặc.
Diệp Hoa khó được nhìn thấy Diệp Linh cách ăn mặc tinh xảo như vậy, xem ra nha đầu này hẳn là có chuyện quan trọng.
Thấy vậy, sắc mặt Diệp Hoa không hề được tốt, hắn hạ giọng: “Ăn mặc xấu như vậy là muốn đi dọa người sao?”
Diệp Linh nghe được, cô đi ra tấm gương lớn trước phòng, xoay một vòng, thật lâu sau mới cảm thấy từ trên xuống dưới đều dễ nhìn cô với quay sang đối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-thong-ong-trum-xa-hoi-den/1809629/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.