Huyên Huyên mặc kệ, cô nhất định làm lơ luôn Tề Cẩn Phong . Dù sao cô cũng không có nhìn thấy hắn, hơn nữa rời khỏi căn phỏng này chắc chắn hắn không có đi theo cô được.
Với cái suy nghĩ này, Huyên Huyên không kịp hối hận về sau.
Suy nghĩ thấu đáo, Huyên Huyên mang túi nilông đồng thời bước ra khỏi phòng. Còn cẩn thận khóa trái cửa lại, sợ rằng Tề Cẩn Phong ra ngoài được.
Với hành động ngây thơ hay ngu ngốc của Huyên Huyên, hệ thống nhịn không được mà nhắc nhở...
" Ký chủ,cô khóa trái cửa làm gì ? nam chủ ở dạng linh hồn, hắn muốn ra còn ngại cái khóa kia sao?
Huyên Huyên :"...."
Cô xấu hổ phản ứng lại:" Ai bảo bổn cô nương sợ hắn ra, là ta sợ trộm vào thôi. Là sợ trộm..
[...] Ngụy biện.
Lúc này Huyên Huyên đi thẳng xuống dưới lầu, đi học theo ký ức tới chỗ mình để xe. Huyên Huyên leo lên xe, đi thẳng về nhà của mình.
Đi chừng 30 phút đã tới nhà, thật ra nơi này là chung cư nguyên chủ tích góp trong 3 năm để mua được. Cô rút chìa khóa, mở cửa ra
Đôi mắt quan sát căn phòng, bài trí đơn giản màu chủ yếu đều là màu trắng đen. Có vẻ nguyên chủ rất thích hoa hồng, nên trong phòng.
Trên bàn ăn, lẫn toilet đều cắm 1 cành hoa hồng trắng. Đến mùi hương trong phòng, cũng là mùi hoa hồng.
Huyên Huyên quăng túi nilông vào một xó , cởi bỏ bộ quần áo ngủ ra khỏi người. Đi vào toilet tắm rửa qua.
15 phút sau Huyên Huyên bước ra, nước da trắng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-thong-sac-nu-tieu-dao-dao/688859/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.