Sau một hồi lái xe đi xa. Hạ Mặc Phỉ dừng lại ở một dãy chung cư , nơi này được xem là ít tang thi nhất. Huyên Huyên vừa đi vừa vung côn sắt lên, đánh nát đầu tang thi, mở ra con đường máu.
Lúc này người Hạ Mặc Phỉ run lên từng đợt, ngón tay hắn bắt đầu nhiễm đen. Cơ thể cảm giác nặng trĩu, ý thức dần dàn trở nên mơ hồ.
Hai người nhanh chóng vào một căn phòng. Huyên Huyên lo lắng phóng ra dị năng hệ băng, hy vọng có thể chữa khỏi cho Hạ Mặc Phỉ.
[...] Ký chủ, cô đừng cố chấp như vậy. Dị năng của cô chỉ có thể chữa lành vết thương trên cơ thể bản thân. Chỉ riêng dị năng Quang hệ mới có thể chữa lành cho người khác.
Huyên Huyên nghe hệ thống nói cô vô vọng dừng tay lại. Hạ Mặc Phỉ liếc đôi mắt đỏ ngầu xót xa nhìn Huyên Huyên.
Hắn biết, hắn nhiễm bệnh rồi. Hắn sẽ biến thành lũ tang thi kinh dị gớm giếc ngoài kia, hắn sẽ làm tổn thương tới Huyên Huyên của hắn.
Hạ Mặc Phỉ cắn răng, chịu cảm giác đau khổ trong lòng. Âm thầm đưa ra quyết định rời xa Huyên Huyên. Xem như kiếp này hắn nợ cô một hôn lễ, một thanh xuân của cô.
" Huyên Huyên, anh phải rời đi. Có lẽ anh nhiễm bệnh rồi :" Hạ Mặc Phỉ dùng tia lý trí cuối cùng mở miệng nói.
Huyên Huyên giữa bàn tay chuyển xanh đen của hắn. Cô ngước mắt lên nhìn hắn, chân thành vô cùng.
" Mặc Phỉ, em không cho phép anh đi. Lỡ như anh không bị nhiễm bệnh mà có dị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-thong-sac-nu-tieu-dao-dao/689033/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.