Hạ Mặc Phỉ nhìn chằm chằm Huyên Huyên, hắn nghe không hiểu cô đang nói cái gì. Mà khẽ rống lên một tiếng..
" Rống --"!
Huyên Huyên :"....."
" Như thế này có dược coi như, hắn đang trả lời bổn cô nương hay không ?
[...] Cái này, ký chú cứ xem như là vậy đi. Bây giờ hắn mới là tang thi cấp 2 , cô cần cố lên hơn để hắn thăng cấp lên tang thi cấp 7 .
[...] Tới lúc đó ký chủ có thể từ từ dạy hắn nha.
Huyên Huyên :"...."
Cô khó khăn nuốt xuống một ngụm nước bọt, nhìn Hạ Mặc Phỉ tiếp tục lên tiếng.
" Vậy xem như là anh có nhận ra em nhé. Mặc Phỉ anh biến thành tang thi vẫn rất đẹp trai.
Huyên Huyên ngồi bên cạnh Hạ Mặc Phỉ,cố gắng nói chuyện khen hắn. Mong rằng hắn đừng có cắn bậy, cô rát sợ đau a~~
Nhưng đổi lại kết quả , Hạ Mặc Phỉ nhìn Huyên Huyên với đôi mắt mê mang. Hệt như người vô hồn chẳng hay biết gì.
Bởi vì hắn mới tiến cấp 2 . Thính giác không tốt, thị giác chỉ mơ hồ nhìn được hình dáng của Huyên Huyên. Tức khắc hắn tiếp tục rống lên , khiến cho Huyên Huyên giật thót mình.
" Rống -- "
" Ha, có rống lên phải báo trước chứ. Làm bổn cô nương hết hồn :"
Huyên Huyên nhìn thấy Hạ Mặc Phỉ thật sự không cắn mình. Thì cô mới bắt đầu cởi trói cho hắn, sắc trời đã vào khuya, Huyên Huyên nằm xuống bên cạnh ôm Hạ Mặc Phỉ ngủ.
Cô tính toán chính mình làm quen dần với thân thể tang thi này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-thong-sac-nu-tieu-dao-dao/689041/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.