Cố Kỷ Niên bất ngờ bị Huyên Huyên ôm lấy, hắn định đẩy ra. Nhưng mùi hương ngọt ngào lại quanh quẩn nơi chóp mũi.
Mùi hương này đặc biệt mê người, khác hẳn với dụng mạo xấu xí kia. Cố Kỷ Niệm tạm thời không biết phải làm sao, thì Huyên Huyên thừa thắng xông lên.
Bàn tay khẽ ấn ấn lên thắt lưng của hắn, bộ ngực no tròn căng phồng qua lớp áo đồng phục. Ép dán chặt lên người hắn.
Cố Kỷ Niên có thể cảm nhận được độ ấm mềm mềm bám dính lên người mình, lúc này người hắn đã bắt đầu nóng lên. Giữa lòng bàn tay và trán lấm tấm mồ hôi..
" Thịnh Huyên Huyên, tôi là thầy giáo của em... em đừng làm bậy....
[...] Nhiệm vụ hoàn thành.
Nghe ra Cố Kỷ Niên đang quẫn bách . Đồng thời hệ thống báo nhiệm vụ hoàn thành. Huyên Huyên cũng không còn lí do gì tiếp tục đùa bỡn Cố Kỷ Niên nữa..
Cô hơi ghé sát vào tai đỏ ửng của hắn, thì thầm rất nhỏ. Hai người lúc này ở trong tư thế cực kì ám muội...
" Thầy cố, gần đây học lực của em tụt dôc...thầy có thể nào tới nhà làm gia sư, kèm cặp em có được không?
Cố Kỷ Niên khó khăn nghiêng đầu tránh né, hơi ấm của Huyên Huyên phà vào tai mình. Hắn một mực từ chối..
" Không... tôi không...
Mắt thấy Cố Kỷ Niên muốn từ chối, Huyên Huyên nâng đùi mình cao lên. Không một chút tiết tháo mà cọ sát, chêu chọc tiểu đệ đang ngủ say nơi đáy quần..
" Thầy Cố, không cái gì cơ...? Thầy muốn bao nhiêu tiền không thành vấn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-thong-sac-nu-tieu-dao-dao/689187/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.