Tiếu Tự Hổ ban đầu ngó trước lo sau không dám hành động xúc động, nay rốt cuộc quyết định được ăn cả ngã về không, lại không ngờ đế vương từng bị hắn coi là con kiến càng đã trưởng thành đến mức này, hắn dù không muốn tin cũng không thay đổi được kết cục đã định. Từng quân sĩ Tiếu gia bắt đầu ném vũ khí trong tay.
Sau đó một đám trường đao trong tay bọn chúng rơi “keng” trên mặt đất.
Trên gương mặt trẻ tuổi của bọn họ là đôi mắt sáng ngời, vẫn tràn ngập khát vọng được sống, rõ ràng kết cục đã nghiêng về một bên, không ai muốn mình bị chém giết.
Những người này đều là người Cao Thú, chỉ vì lệ thuộc dưới tay Tiếu Tự Hổ mới bị dẫn vào hoàng cung để bức cung, nhưng rốt cuộc chỉ là những người vô tội bị liên lụy… Có điều, thật sự vô tội chứ?
Sợi tóc trên trán Tô Văn ca bị máu nhuộm thành màu nâu đỏ, hắn lạnh lùng nhìn những người này, đám thanh niên này, nhìn đôi mắt ham sống của bọn họ mà cười một tiếng, âm thanh đột nhiên lãnh lẽo như đêm trăng: “Các ngươi có biết bản thân đang làm gì không?”
Quân nhân Tiếu gia bị vây ở giữa, bốn phía là quân thiết giáp mà Tô Văn Ca dẫn đến, vây toàn bộ cung điện chật như nêm cối.
“Tướng quân, chúng ta biết mình đang làm gì.” Một quân sĩ hung hãn ném trường đao trong tay đứng ra, mặc kệ áo giáp trên người trực tiếp quỳ xuống, hắn trầm giọng nói: “Chúng ta theo Tiếu Tướng Quân đến đây, nay Tiếu Tướng Quân đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-thong-sung-phi/1671610/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.