Chờ Lộc Nhi dẫn một đám cung nữ vào thu dọn xong cho Yến An Quân, Thiệu Tuyên Đế vén rèm đi vào, lọt vào tầm mắt là chậu nước ấm màu đỏ trong tay Lộc Nhi, tất cả cửa sổ bên trong đóng kín, bóng tôi hắt trên mặt Lộc Nhi, nàng cắn môi, môi dưới đã hằn một vết sâu trắng bệch: “Chủ tử người… Chảy rất nhiều máu.”
“Trẫm đã biết.”
Thiệu Tuyên Đế nhìn về phía gương mặt ngủ say an bình trên giường, cảm giác đau đớn cùng áy náy trong lòng lại nhói lên, hắn tới bên giường, “Các ngươi ra ngoài đi.”
“Vâng.”
Lộc Nhi cùng mấy cung nữ còn lại thi lễ rồi lui ra, chạm mặt Vương Thái Y đang đến.
Vương Như Bách thò đầu vào bên trong dò xét, thổn thức nói: “Người trong phòng… không phải lại là Bảo Phi nương nương đấy chứ?”
“Vương Thái Y, Hoàng Thượng đang ở trong chờ ngài đấy, ngài mau vào xem cho chủ tử nhà ta chút đi.” Lộc Nhi đặt cái chậu trong tay xuống, vội vàng đẩy Vương Như Bách vào.
“Ai… Chậm một chút, chậm một chút…”
Vương Như Bách thở dài một hơi vén rèm lên, nghe ngữ khí của Lộc Nhi cô nương thì nhất định là Bảo Phi nương nương rồi… Nhắc tới Bảo Phi nương nương mới thấy đúng là số nhiều tai nạn, nếu không làm thế nào vừa trúng tên nghiêm trọng lại đã xảy ra chuyện?
Cẩn thận nhìn đế vương mặt không đổi sắc, Vương Như Bách vội vội vàng vàng đặt ngọc thủ của Bảo Phi nương nương lên gối bắt mạch, lão nhắm mắt lại cẩn thận chẩn mạch, có điều lần này chẩn rất lâu… Không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-thong-sung-phi/1671707/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.