Đường Hi dập lửa, dựa vào ánh trăng trong đêm mà tìm đường đi. Ba ngày tổ chức sự kiện không phải lúc nào trưởng bối các tông môn cũng quan sát nhất cử nhất động của thí sinh, kể cả có thì cũng chỉ xem thử đệ tử của mình vào buổi sáng, đến tối thì hầu như không có ai theo dõi.
Ban đêm chính là thời gian săn đêm của đệ tử các môn phái, được phép tranh giành con mồi nhưng tuyệt đối không được đả thương hay tàn sát đồng môn. Nếu không Tinh Môn Đại Hội sẽ loạn thành một đống hổ lốn mất.
[Đường Hi, 100 mét về hướng đông nam, một con Hắc Mãng Xà tầm trung.]
"Là yêu thú à."
Vì không hề có chút kinh nghiệm thực chiến, Đường Hi quyết định đi săn đêm sẵn tiện thử xem thực lực của bản thân. Cô bước thật nhẹ, di chuyển mà không gây ra tiếng động, Hắc Mãng Xà thuộc họ nhà rắn, cực kì nhạy cảm với chấn động, nó giật mình tỉnh giấc, chiếc lưỡi dài rít lên tiếng kêu khè khè của rắn, một con rắn to tướng với lớp vảy đen nhánh trườn trên mặt đất.
Vì Nguyệt Linh có hiểu biết về loại yêu thú này nên Đường Hi không bị dọa bởi kích thức của nó, nhưng cô vẫn mở to mắt kinh ngạc.
Nó có chỗ nào giống rắn?!
Con này to bằng cả một chiếc xe a!
Đường Hi biết mình bị lộ vị trí, không thèm lẩn trốn nữa liền rút kiếm ra khỏi vỏ. Cảm giác cầm Tử Linh trong tay bỗng khác biệt, lưỡi kiếm một màu bạch kim phảng phất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-thong-ta-di-cuu-vot-nhan-vat-phu-hi-sinh/2361733/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.