Đường Hi tỉnh dậy, trước mắt cô là trần nhà trắng buốt, trong không khí thoang thoảng mùi thuốc sát trùng quen thuộc.
Đã là lần thứ hai rồi đấy!
Cô chống tay muốn ngồi dậy, đầu lại đau đến nhe răng trợn mắt, vươn tay chạm vào dải băng y tế trên đầu, Đường Hi chỉ có thể mắng mình quá xui xẻo.
Cạch.
"Ồ, nhóc tỉnh rồi hả?"
"Tôi mới không phải-..."
Đường Hi cứng họng, cằm muốn rơi xuống đất.
Gì đây gì đây???
Lôi Hạo một tay cầm băng gạc, một tay cầm tuýp thuốc mỡ ném cho cô, Đường Hi theo bản năng chụp lấy.
"Cho cậu."
Đường Hi cầm tuýp thuốc không khác gì một củ khoai lang bỏng tay, kinh ngạc giương mắt nhìn hắn.
"Này, này cũng quá tốt rồi. Đại ca, anh cứ giữ đi, tôi không sao thật mà."
Ở trong tù, thuốc mỡ là vật rất khan hiếm, không phải cứ có tiền ra tiệm thuốc là mua được một tuýp, Đường Hi cảm thấy quá không chân thật, cô bị thương đại ca liền đưa cô vào phòng y tế, còn phóng khoáng tặng cô??
"Không phải cậu bị bầm tím do đánh nhau sao?"
"Thì đúng là vậy nhưng..."
Đại ca, anh nghĩ lại xem, trước đây anh đánh tôi thảm như vậy một câu hỏi han quan tâm cũng không có!
Lần này tôi sơ ý bị thương anh lại đến cho tôi thuốc mỡ, này rốt cuộc là làm sao?!!
Lôi Hạo lườm cô, "Cậu cứ giữ đi."
Hiểu rồi.
Sau ngày hôm đó, thái độ của Lôi Hạo đối với Đường Hi quay ngoắt 180
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-thong-ta-di-cuu-vot-nhan-vat-phu-hi-sinh/2361754/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.