Đường Hi giả vờ ngủ hơn một tiếng đồng hồ, khoảng thời gian này cực kì khó chịu, cảm giác máu trong người như sôi lên, cổ họng đắng ngắt, chỉ thở thôi cũng khó khăn, còn không ngừng buồn nôn nữa.
Không cần nghĩ cô cũng biết thuốc độc phát tán rồi.
Có khi thì bụng đau muốn chết, khi thì choáng váng, hai mắt cô lừ đừ, mỗi lần cô sắp ngất đi thì lý trí ép cô tỉnh táo, Đường Hi vẫn nhẫn nhịn giả ngủ, qua một thời gian cảm giác khó chịu cũng lui đi, cơ thể rốt cuộc đã khỏe hơn,
Đúng là không chết nhưng là đau đến không muốn sống!!!
Thấy sắp tới giờ, cô vươn vai thức dậy, thân thể cuối cùng cũng hoạt động bình thường. Cô bước xuống giường duỗi eo, nhìn đồng hồ đã là 8 giờ kém, cảm thán.
"Mình đã ngủ gần 2 tiếng rồi à."
Tất nhiên lời này là cô nói cho cái tên đang xem camera nghe, chứ nãy giờ có ngủ được tí nào đâu!
Đường Hi bước vào nhà vệ sinh, rửa mặt cho tỉnh táo, cô nhìn khuôn mặt mình trong gương, thầm nghĩ Lý Nhiễm quả nhiên là một đại mỹ nữ. Dù gương mặt có hơi nhợt nhạt, đôi mắt lại rất tươi sáng, mái tóc đen mượt của cô xõa tung, đối lập với làn da trắng mịn. Cô không nhịn được đưa tay véo má, độ đàn hồi không thể bàn cãi, da thịt chuẩn chất lượng cao a!
Dù trong bộ dạng mơ màng mới ngủ dậy, mỹ nhân vẫn là mỹ nhân.
Đường Hi cảm thấy nhìn vào gương tự khen chính mình có phần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-thong-ta-di-cuu-vot-nhan-vat-phu-hi-sinh/2361785/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.