Vệ Tây Lẫm V: Tình yêu không phải cả đời không cãi nhau, mà là cãi nhau còn có thể cả đời.
Cố Duyên Tranh vươn tay về phía Vệ Vân Phong: "Vân Phong, lần này thật sự phải cảm ơn anh. Về sau nếu anh có việc gì cần hỗ trợ, cứ việc nói."
Vệ Vân Phong bắt tay y một cái, lời có ẩn ý: "Nhớ kỹ lời cậu nói."
Cố Duyên Tranh gật đầu, bên môi hiện nét cười, tuy rằng rất nhạt, nhưng ý mừng trong đó lại khó thể bỏ qua.
Vệ Tây Lẫm nhìn Cố Duyên Tranh, thầm hừ một tiếng. Có phải người này vui mừng quá sớm rồi hay không? Hắn còn chưa tha thứ cho y đâu. Hắn ngồi xuống, cầm một trái đào mọng nước trong rổ lên, dùng dao gọt hoa quả không nhanh không chậm gọt vỏ, toàn thân trên dưới đều tỏa ra hơi thở mang tên 'tôi đang tức giận'. Cố Duyên Tranh xoa bóp vai hắn, hắn không hề phản ứng.
"Còn tức giận sao?"
"Em cũng không dám. Ông chủ Cố anh có nhiều chủ kiến, làm chuyện gì cũng tự có đạo lý của anh mà." Vệ Tây Lẫm cũng không thèm nhìn y, chậm rì rì nói, bên môi treo nụ cười mê người.
Động tác gọt vỏ của hắn chậm rãi lại ưu nhã, người nhìn vào cũng sẽ cho đây là một loại hưởng thụ, Cố Duyên Tranh lại cảm giác được ý lạnh thấu xương, ngồi xuống dựa vào gần hắn: "Lần này là anh không đúng."
Vệ Vân Phong không muốn lưu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-thong-thien-hoang-cua-sieu-sao/2325518/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.