Hệ thống vẫn im lặng, không đưa ra nhiệm vụ, không cảnh báo. Sự vắng mặt của nó khiến tôi cảm thấy vừa bất an vừa… tự do một cách kỳ lạ. Dường như, cái “gông xiềng” mang tên cốt truyện đã được nới lỏng. Đó là cơ hội mà ba lần chết trước chưa từng có.
Mai Nhi đã trở lại phủ, làm nha hoàn thân cận của tôi. Sự hiện diện của cô ấy là một lời khẳng định thầm lặng cho việc tôi không còn đơn độc, và là bằng chứng cho việc tôi đã bắt đầu gây dựng được lòng tin từ những người xung quanh. Mai Nhi là mắt và tai của tôi ở những nơi tôi không thể đến, mang về những tin tức mà trước đây tôi chưa bao giờ để tâm.
Tôi bắt đầu củng cố vị thế của mình trong phủ một cách âm thầm, từng bước một.
Đầu tiên là về tài chính.
Tôi nhớ ở kiếp trước, tôi từng bị mẹ chồng khiển trách vì tiêu xài hoang phí, sau đó bị cắt giảm bổng lộc. Lần này, tôi bắt đầu ghi chép lại mọi khoản thu chi của tiểu viện mình. Tôi tự tay sắp xếp lại kho đồ, kiểm kê những món đồ quý giá bị bỏ xó, tìm cách bán bớt những thứ không cần thiết hoặc đổi lấy bạc. Không chỉ để tiết kiệm, mà còn để hiểu rõ hơn về cách vận hành tài chính trong phủ.
Một hôm, tôi vô tình nghe được quản sự Tôn than thở với một hạ nhân khác về việc thiếu tiền mua thuốc quý cho lão thái quân. Tôi nhớ rõ ở kiếp trước, đây là một âm mưu nhỏ của Cố Thời Nguyệt để gây khó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-thong-tu-cuu-cua-nu-phu-phao-hoi/2854121/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.