Cuộc gặp gỡ với Lý Triệt tại phủ Thượng Quan không chỉ là một sự kiện xã giao đơn thuần, mà còn là một lời khẳng định thầm lặng về mối liên kết giữa chúng tôi. Ánh mắt anh ta khi nhắc đến chiếc vòng, và sự bình tĩnh của anh ta khi tôi gợi ý về "chân tướng", đều cho thấy Lý Triệt không phải là một người bình thường. Anh ta biết nhiều hơn những gì anh ta nói, và có lẽ, anh ta cũng đang tìm kiếm câu trả lời.
Hệ thống vẫn im lặng như tờ. Sự im lặng này vừa là cơ hội, vừa là áp lực. Nó khiến tôi cảm thấy mình đang đi trên một sợi dây mảnh, không biết khi nào thì "vòng lặp" sẽ lại bóp nghẹt tôi. Tôi phải hành động nhanh hơn, nhưng cũng phải cẩn trọng hơn.
Bắt đầu hợp tác ngầm:
Sau buổi gặp mặt, Lý Triệt đã gửi một người tâm phúc đến phủ Thượng Quan, mang theo một bức thư mời tôi đến một buổi trà đàm nhỏ tại phủ Trấn Bắc Hầu. Bức thư được viết rất khéo léo, bề ngoài là lời mời xã giao, nhưng bên trong có một dòng chữ nhỏ được viết bằng mật ngữ mà tôi nhận ra từ một cuốn sách cổ mà tôi từng đọc trong kiếp trước: "Vân Sơn Nguyệt. Chờ."
Tôi biết, đây là tín hiệu.
Tại buổi trà đàm, không có ai khác ngoài Lý Triệt và tôi. Anh ta không vòng vo, đi thẳng vào vấn đề:
— "Thượng Quan tiểu thư, ta tin rằng nàng và ta đều có những điều muốn tìm hiểu."
Tôi nhìn anh ta, ánh mắt kiên định:
— "Thế tử nói đúng. Ta muốn biết, tại sao ta lại liên tục sống lại trong cái vòng lặp này, và tại sao có những thứ... không đúng với những gì ta biết."
Lý Triệt khẽ gật đầu. Anh ta không hỏi tôi "những gì ta biết" là gì, cũng không tỏ vẻ ngạc nhiên. Điều đó càng củng cố niềm tin của tôi rằng anh ta cũng có những bí mật tương tự.
Anh ta bắt đầu kể về những sự kiện kỳ lạ mà anh ta đã trải qua, những giấc mơ lặp đi lặp lại về một tương lai khác, và cả những lần anh ta cảm thấy có một "lực lượng vô hình" đang cố gắng điều khiển mọi thứ. Anh ta không nói về "hệ thống", nhưng những gì anh ta mô tả rất trùng khớp với trải nghiệm của tôi.
Chúng tôi quyết định hợp tác. Mục tiêu chung: tìm hiểu về "lực lượng" đứng sau mọi chuyện, và tìm cách thoát khỏi sự thao túng.
Sóng ngầm kinh thành:
Trong khi tôi và Lý Triệt đang âm thầm liên kết, kinh thành bắt đầu dậy sóng. Một loạt các vụ án th*m nh*ng lớn bị phanh phui, liên quan đến nhiều quan lại cấp cao. Điều này không có trong cốt truyện gốc tôi từng đọc.
Tôi nhớ lại lời lão nô trong vườn nói về "biến động biên cương". Những vụ án th*m nh*ng này có vẻ như là một phần của một âm mưu lớn hơn, có thể liên quan đến việc làm suy yếu triều đình hoặc thay đổi cục diện chính trị.
Phụ thân và huynh trưởng tôi, Thượng Quan Lệnh, cũng bị cuốn vào vòng xoáy này. Dù không trực tiếp liên quan đến th*m nh*ng, nhưng họ là những trụ cột của triều đình, và việc triều đình bất ổn chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến họ.
Cố Thời Nguyệt và những động thái mới:
Cố Thời Nguyệt không bỏ lỡ cơ hội này. Ả bắt đầu len lỏi vào các buổi tiệc trà của giới phu nhân, tiểu thư, rải rắc những lời "quan tâm" đầy ẩn ý về các vụ án, về sự "bất ổn" của triều đình, và đặc biệt là về việc "những người thân cận của ta cũng có thể bị liên lụy".
Ả nhắm thẳng vào phụ thân và huynh trưởng tôi, cố gắng tạo ra sự nghi ngờ và lo lắng trong phủ Thượng Quan. Ả muốn gây áp lực lên gia tộc tôi, khiến chúng tôi bận tâm đến những chuyện lớn hơn mà bỏ qua những chiêu trò nhỏ của ả.
Tôi biết ả đang cố gắng "đục nước béo cò". Nhưng tôi cũng nhận ra một điều: ả dường như biết nhiều hơn những gì một biểu muội bình thường nên biết về các vụ án triều đình. Điều này càng củng cố nghi ngờ của tôi về vai trò của ả trong "hệ thống".
Lời mời không mong muốn:
Trong lúc kinh thành đang hỗn loạn, một lời mời từ Hoàng hậu được gửi đến các gia tộc lớn, mời các tiểu thư danh giá tham gia một buổi yến tiệc cung đình. Bề ngoài là để "an ủi lòng dân", nhưng thực chất là một cuộc "tuyển chọn" ngầm cho vị trí phi tần hoặc để củng cố liên minh chính trị.
Phụ thân và mẹ chồng tôi đều muốn tôi tham gia. Tôi biết đây là một cái bẫy. Trong cốt truyện gốc, đây là nơi tôi bị gài bẫy một lần nữa, bị mang tiếng là "không biết lễ nghi", "thô lỗ", và bị đẩy vào một cuộc hôn nhân ép buộc.
Nhưng lần này, tôi không còn là Thượng Quan Minh Nguyệt của ba kiếp trước. Tôi có Lý Triệt, có mạng lưới thông tin, và quan trọng nhất, tôi có kinh nghiệm từ những cái chết.
Tôi nhìn bức thiệp mời màu vàng kim, nở một nụ cười lạnh.
"Được thôi. Nếu đã muốn chơi, vậy thì chơi cho ra trò."
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.