Đêm tối bao trùm ngôi miếu hoang. Không một ánh trăng, không một vì sao, chỉ có tiếng gió rít qua những tán cây cổ thụ, tạo nên một bầu không khí rờn rợn. Tôi mặc bộ đồ đen, ẩn mình trong bóng tối, tay nắm chặt chiếc vòng gỗ đàn hương ấm áp. Đây là đêm định mệnh.
Hệ thống vẫn giữ im lặng. Nhưng tôi biết, "Kẻ Sáng Lập" đang theo dõi từng bước đi của tôi. Và Cố Thời Nguyệt, con rối đáng thương của chúng, đang tiến thẳng vào cái bẫy mà chính chúng đã giăng ra.
Kế hoạch được thực hiện:
Theo kế hoạch của Lý Triệt, đội binh sĩ của Trấn Bắc Hầu phủ đã bí mật bao vây ngôi miếu. Họ cải trang thành những người đi săn, ẩn mình trong các bụi cây rậm rạp xung quanh, sẵn sàng hành động khi có hiệu lệnh.
Tôi ẩn nấp gần lối vào miếu, chờ đợi. Chỉ một lát sau, một bóng người xuất hiện. Đó là Cố Thời Nguyệt. Nàng ta cũng mặc một bộ đồ tối màu, gương mặt lộ rõ vẻ lo lắng và vội vã. Nàng ta bước nhanh vào trong miếu, không hề đề phòng.
Tôi đợi thêm một chút, rồi lặng lẽ đi theo.
Bên trong miếu, khung cảnh u ám và lạnh lẽo. Những bức tượng Phật cũ kỹ phủ đầy bụi. Cố Thời Nguyệt đang đứng giữa điện thờ, đôi mắt nhắm nghiền, môi khẽ lẩm bẩm điều gì đó.
Tôi biết, nàng ta đang liên lạc với "Kẻ Sáng Lập". Đây là khoảnh khắc quyết định.
Tôi bước ra khỏi bóng tối, tiếng bước chân khẽ khàng nhưng đủ để Cố Thời Nguyệt giật mình mở mắt. Nàng ta quay lại, nhìn thấy tôi, đôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-thong-tu-cuu-cua-nu-phu-phao-hoi/2854135/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.