- Vậy ngươi liền để cho Tiểu Anh thương tâm như thế? Ngươi đã có nhiều nữ nhân như vậy, làm sao còn trêu đùa với Tiểu Anh?
Tô Nghiên nói.
- Ngươi là sư tôn của phu quân? Theo đạo lý mà nói, chúng ta đều có thể gọi ngươi một tiếng sư tôn, ngươi dựa vào cái gì mà trách phu quân chúng ta? Chẳng lẽ chúng ta yêu nhau lại không được? Chúng ta nhưng đã sớm liền nhận thức rồi, sớm liền ở chung một chỗ, chẳng lẽ liền muốn để cho phu quân vứt bỏ chúng ta đi tiếp thu đò đệ của ngươi?
Hoàng Dung nghe vậy bất mãn nhìn Tô Nghiên nói.
Tô Nghiên lắc đầu nói:
- Ta tự nhiên không có ý tứ này, ta cũng là sư tôn của Dương Lỗi, các ngươi là thê tử của Dương Lỗi, ta cũng rất cao hứng, bất quá hiện tại cũng không phải là thời điểm nữ nhi tình trường, hôm nay Ma tộc xâm lấn, đây mới là mấu chốt, về phần chuyện của Tiểu Anh, ta hi vọng các ngươi có thể tiếp nhận nàng.
Trong lòng Tô Nghiên rõ ràng, trong lòng của Tô Anh đã sớm gieo xuống bóng dáng của Dương Lỗi rồi, muốn quên đi căn bản là không thể nào, đây là biện pháp duy nhất.
- Tiểu Anh, ngươi nguyện ý không?
Tô Nghiên vỗ nhẹ vào Tô Anh nói:
- Nếu như ngươi nguyện ý, ta liền làm chủ gả ngươi cho Dương Lỗi, dĩ nhiên, nếu như ngươi cảm thấy ủy khuất, không nguyện ý, vậy thì coi như xong.
- Ta... Ta... Sư tôn...
Tô Anh nghe vậy vốn là khuôn mặt mang theo nước mắt liền trở nên đỏ bừng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-thong-tu-luyen-toan-nang/1224943/chuong-1103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.