Giữa đêm khuya âm u chết choc, tiếng la giết, tiếng va chạm vũ khí, tiếng ngựa hí vang trời.
Lúc này bên trong phủ tướng quân, Viên Thuật tựa người vào khung cửa thở dài mệt mỏi, ngắm ánh trăng huyền diệu một cách đầy tâm trạng:
“Ôi lạy đức phật, thật là nghiệp chướng mà… Hoàn Nhi, con đừng trách cha, muốn trách chỉ có thể trách con quá độc ác, không chỉ nhẫn tâm bóp chết Diệu Nhi mà còn đắc tội quá nhiều tướng quân….”
Sau lung hắn, một người đàn bà thả bước đến gần bằng một phong cách vô cùng lả lướt yểu điệu, bà ta khoác tấm áo choàng lên vai Viên Thuật rồi nhẹ giọng khuyên bảo:
“Chồng à, mong chàng đừng nghĩ nhiều làm gì, thằng con ngỗ nghịch ấy chắc bây giờ đã chết dưới lưỡi đao của Trương tướng quân rồi, chuyện bây giờ cần suy nghĩ là những mãnh tướng trung thành với nó như Lý Tồn Hiếu, Chu Thái, Trương Liêu. Thiếp đã từng nhìn thấy họ, dạng tướng quân tài năng trác tuyệt như vậy không dễ xử đâu đó.”
Viên Thuật vuốt ve vành áo, cười một cách mỉa mai:
“Phu nhân của ta, nàng cứ yên tâm đi, Lý Tồn Hiếu là lính hộ vệ trong Viên phụ, mặc dù thuở nhỏ hắn ở bên cạnh Hoàn Nhi nên có tình cảm gắn kết, tuy nhiên một kẻ xuất thân từ tầng lớp nô lệ được may mắn sống trong gia đình quý tộc sẽ luôn biết trên biết dưới. Chỉ cần hắn đồng ý hỗ trợ, bản tướng quân có thể một tay diệt gọn Chu Thái, Trương Liêu.”
Lão cha hố hàng Viên Thuật luôn tự cho là đúng, còn khuya hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-thong-wechat-than-cap-tai-tam-quoc/2027045/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.