Lạc Hàm tìm một khách điếm ở lại, thịnh yến ma tộc vốn cũng không phải một ngày là có thể xong, khách điếm tốt một chút sớm đã bị người ta thuê.
Lạc Hàm đây là đoạt của người khác mới có một căn phòng như thế.
Ma Giới kỳ thật cũng không khác nhân gian là bao, cũng không có thảm như bên ngoài truyền ra như vậy.
Cái gì không thấy ánh mặt trời, ăn tươi nuốt sống...
Minh Thù nhìn Lạc Hàm lấy cái chậu hoa trước kia cô ở ra, vẫy vẫy cô tới: "Tới đây."
Minh Thù nhảy qua tiến vào trong chậu.
"Cái chậu này sẽ không phải là Vô Cực Đỉnh gì đó chứ?"
Khóe miệng Lạc Hàm hơi nâng nhẹ, hai hàng lông mày xinh đẹp cau lại: "Tiểu Hoa thần, ngươi muốn được trồng bên trong Vô Cực Đỉnh?"
"Ta chỉ tùy tiện hỏi một chút."
Tốt xấu gì cũng có chữ đỉnh, làm sao cũng phải có hình dạng của cái đỉnh a?
Cô đây chính là cái chậu...
Minh Thù móc đồ vật từ trong túi trữ vật ra.
Ma Quân cũng không biết đi chỗ nào tìm được, mỗi một đồ vật linh khí đều vô cùng sung túc.
Lạc Hàm thấy Minh Thù không để ý tới mình liền xoay người đến bên cạnh bên cửa sổ đứng đấy.
Vị trí này chính là dễ dàng nhìn thấy Ma Cung.
Ma Cung lửa đã tắt, chỉ có khói xanh lượn lờ bốc lên.
Hắn quay đầu nhìn Minh Thù đã tiến vào trạng thái tu luyện một chút, khí sắc ẩn giấu giữa hai hàng lông mày dần dần lộ ra.
Ngón tay trắng nõn nắm chặt cửa sổ, hô hấp có chút bất bình.
Lạc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1015112/chuong-1506.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.