Sự thật chứng minh, mặc kệ hôn bao lâu vẫn cứ không được là không được.
"Dựa vào cậu, không bằng dựa vào chính tôi."
Quả nhiên không thể trông cậy vào tiểu yêu tinh.
Trẫm phải sớm nên có cái giác ngộ này.
Kịch bản của nam nữ chính sao có xảy ra trên người nhân vật phản diện, muốn đi theo cái tình tiết máu chó làm sao lại khó như vậy?
Minh Thù sờ soạng nửa ngày mới lấy ra một hạt châu, lấy tư thế đại lão tiện tay nhéo nhéo.
An Liễm nhìn cô.
Minh Thù nhìn chằm chằm hạt châu.
Hạt châu không có bất kỳ phản ứng gì
Linh khí không đủ...
Cái này mẹ nó thật sự xấu hổ a!
Để trẫm thật ngầu trang bức một chút không được sao?
Minh Thù trấn định mò thú nhỏ ra, thú nhỏ một mặt xem thường, cuối cùng còn không phải dựa vào ta sao, ngươi có bản lĩnh ném ta đi!!
Minh Thù đâm nó, đừng lẩm bẩm, nhanh đi.
Hừ!
Một chút thái độ cầu xin nó cũng không có.
Thú nhỏ ba một cái đem móng vuốt nhỏ nhấn vào hạt châu một cái, hạt châu trong nháy mắt phát sáng lên.
Con ngươi An Liễm bị ánh sáng lấp lánh của hạt chạau chiếu sáng, hắn khẽ nhíu mày: "Đây là?"
Minh Thù mỉm cười: "Tị Thủy Châu."
An Liễm: "..." Loại vật này, hẳn là con người tự biên ra a?
Làm sao có thể thật sự tồn tại?
Minh Thù trấn định kéo tay An Liễm: "Đi!"
Thú nhỏ rớt xuống nước.
"..."
Qua cầu rút ván a!!
Con sen ngươi là tên hỗn đản!
Thú nhỏ dùng móng vuốt nhỏ cào cào trong nước, đuổi theo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1015173/chuong-1468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.