Minh Thù rời khỏi phòng học đi về phía cổng trường. 
"Thư Nhiên!" 
Thư Tuyết đứng tại nơi hẻo lảnh ít người gọi cô lại. 
"Cô đi theo tôi, tôi có lời muốn nói cùng cô." 
"Tiểu khả ái, tôi không có gì muốn nói với cô." Minh Thù mang theo cặp sách tiếp tục đi về phía cổng trường." 
Đồ ăn vặt đáng yêu trẫm còn chưa ăn xong, lại muốn trẫm đi theo ngươi? 
Xem xét ngươi không có ý tốt, trẫm mới không đi! 
Tiểu... Tiểu khả ái? 
Thư Tuyết ước chừng là bị cách xưng hô thế này làm cho cứng đờ. 
Chờ Minh Thù đi thật xa, cô ta mới lấy lại tinh thần. 
"Thư Nhiên!" Thư Tuyết cắn răng, đuổi theo ngăn cô lại: "Cô không được đem những việc kia nói cho bạn cùng lớp." 
Đường đi bị cản. 
Minh Thù đành phải dừng lại, nghiêng đầu hỏi: "Chuyện gì?" 
Thư Tuyết: "..." 
Chuyện gì, cô không rõ ràng sao? 
Tiện nhân này hẳn là cố ý!! 
Ghê tởm! 
"A..." Minh Thù cố ý kéo dài âm: "Chuyện bị tôi đuổi đi sao?" 
Tiểu khả ái chính là đang tức giận, mặc dù không có tác dụng gì. 
Nhưng làm một nhân vật phản diện hợp pháp, cô phải có giác ngộ đắc tội toàn bộ vũ trụ, đây mới là người làm đại sự! 
"Cô..." 
Cảm giác nhục nhã không ngừng xông lên đầu, ngọn lửa phẫn nộ của Thư Tuyết càng bùng lên. 
Cô ta hít thở sâu một hơi, cảnh cáo nói: "Nếu cô dám nói lung tung, cô sẽ biết tay." 
Bạn học đều biết cô ta là thiên kim hào môn, nếu như bị người ta biết những vật kia kỳ thật đều là của người khác, cô 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1015328/chuong-1366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.