“Cô và anh cô đã xảy ra chuyện gì?” Tiểu Hồng tò mò hỏi Thẩm Hàm Nguyệt, Minh Thù thì bay về phía phòng ăn.
Thẩm Hàm Nguyệt lắc đầu, không trả lời câu hỏi của Tiểu Hồng.
Chân giò không thể nấu xong được ngay nên cô gọi điện thoại để bên ngoài mang đến. Nửa đêm muốn ăn chân giò nhiều như vậy phải gọi đến mấy cửa hàng mới mua được.
Minh Thù gặm chân giò, hỏi vu vơ: “Cô làm dẫn hồn giả bao lâu rồi?”
“Năm năm rồi.”
Tiểu Hồng hiếu kỳ: “Bây giờ cô bao nhiêu tuổi rồi?”
“Mười tám.”
“Khi đó cô chỉ mới mười ba tuổi nhỉ?” Tiểu Hồng vô cùng kinh ngạc:
“Địa phủ tuyển lao động trẻ em sao? Không có nhân tính gì cả!”
Minh Thù cười ha hả: “Một đám quỷ thì đâu ra nhân tính.”
Tiểu Hồng: “...”
Cũng đúng.
“Địa phủ đưa ra điều kiện chọn dẫn hồn giả rất hà khắc, trừ nhân tố bên ngoài ra, còn có nhân tố bản thân. Thẩm Hàm Nguyệt có điều kiện phù hợp với dẫn hồn giả, đây mới là nguyên nhân giúp cô ấy có thể làm dẫn hồn giả.” Minh Thù thản nhiên nói.
Muốn tìm một dẫn hồn giả cũng không dễ dàng như vậy, hơn nữa còn là mười năm đổi một lần. Có thể tìm được một người, những con quỷ kia ở địa phủ chắc chắn sẽ không bỏ qua. Chỉ cần có thể vượt qua sát hạch, dù ngươi hai tuổi hay ba tuổi, có thể lên làm là được.
Tiểu Hồng hưng phấn tự tiến cử: “Đại nhân, cô xem tôi có thể làm dẫn hồn giả không?”
Minh Thù liếc mắt nhìn Tiểu Hồng mỉm cười: “Ngươi chết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1017048/chuong-409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.