🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lâm Quát thật ra không chắc chắn ô đạo cụ rốt cuộc ở đâu, trước mắt 6 người tham dự, đi được xa nhất mới đến ô nhà tù số 18, mười tám ô này đã khiến túi tiền cả 6 người tham dự giảm xuống bốn con số, duy chỉ người vào tù còn may mắn cầm cự tiền năm chữ số.

 

Khi tiền giảm mạnh, người tham dự sẽ phải chi tiêu thận trọng. Dù phó bản này không có phòng livestream hay tồn tại yếu tố hấp dẫn, Lâm Quát vẫn cảm thấy đối tượng của cậu không thể nào thiết kế ra một phó bản nhạt nhẽo như vậy.

 

Hơn nữa đã tới lượt cuối của vòng thứ năm, với tính cách Thịnh Văn, hắn không thể nào chơi lâu đến thế.

 

Lâm Quát nhìn ô nhà tù số 18, lòng nảy suy đoán, khả năng cao Thịnh Văn sẽ đặt bẫy và đạo cụ đâu đó quanh ô 18 này.

 

Nghĩ thế Lâm Quát thoáng thở phào.

 

Mũi tên chỉ lượt đang trôi nổi trên đầu Thịnh Văn, Lâm Quát xoay người nhìn hắn.

 

Thịnh Văn vốn cười nhạt, Lâm Quát vừa đưa mắt tới lại tươi rói lên, hắn nói: “Bỏ qua.”

 

Với 13.600, hắn vẫn chưa đủ tiền xây thêm biệt thự cao cấp trên đất và khách sạn cao cấp.

 

Lâm Quát nghía hắn, bỗng nhiên cảm thấy người này rất có thể đang ủ đại chiêu.

 

Dù đã tiến lên ô số 7, Lâm Quát vẫn là người gần Thịnh Văn nhất, Thịnh Văn điều chỉnh cảm xúc, làm khẩu hình với Lâm Quát: Ca ca cố lên, tim tim.

 

Lâm Quát: “...”

 

Xem ra đúng là có đại chiêu rồi, Lâm Quát cảm khái trong lòng, khó nhịn cũng dùng khẩu hình đáp lại Thịnh Văn: Anh vất vả rồi...

 

Thịnh Văn cười.

 

Vòng sáu bắt đầu, Hà Tu ở ô 14 không dám tiến bừa ba bước, ô 15 phía trước vẫn trống, để giữa an toàn, Hà Tu mở miệng: “Mua điểm số ‘1’.”

 

‘1’ là bước di chuyển của Lâm Quát, Thịnh Văn nhướng mi.

 

Lâm Quát không suy nghĩ đã từ chối thẳng.

 

Hà Tu hết cách, phải tiến lên ba bước, từ ô số 14 đến ô số 17. À không, ô bẫy số 17.

 

Phút chốc vào bẫy, giữa không trung hiện dòng chữ đậm:

 

[ Bước vào ô trừng phạt ]

 

[ Rút thẻ trừng phạt ]

 

Dòng chữ tan đi, không trung xuất hiện 35 thẻ bài, đều đặn xếp thành năm hàng bảy cột. Ấy đều là những thẻ bài do chính tay từng người họ viết trước lúc tiến vào bản đồ cờ tỷ phú.

 

Lâm Quát nhíu mày, trước đó chỉ có 6 người viết thẻ, Thịnh Văn yêu cầu năm thẻ trừng phạt, năm thẻ khen thưởng, mà hắn cũng không có động tác viết thẻ, số lượng chính xác phải là 30 mới đúng, nhưng lúc này lại có tới 35 thẻ.

 

Nói cách khác, cạm bẫy trong đó có 5 thẻ là đến từ tay Thịnh Văn.

 

Lâm Quát càng nhíu chặt mày, lúc viết nội dung thẻ trừng phạt bọn họ đều nương tay. Dù sao bản thân cũng có thể dính phải thẻ trừng phạt do chính mình viết, nhưng hiện tại xuất hiện 35 thẻ trừng phạt, 5 trong đó đến từ Thịnh Văn.

 

Dù Thịnh Văn khoái bẫy, Lâm Quát vẫn biết hắn sẽ không giờ trò với xác suất rút thẻ. Cái đáng lo là nội dung thẻ trừng phạt do hắn viết ra.

 

Đã biết Thịnh Văn sở hữu ‘0’ điểm, vậy hắn khó mà dẫm vào ô bẫy. Nói cách khác, Thịnh Văn vốn không có khả năng rút phải thẻ trừng phạt do chính mình viết, dưới tiền đề như vậy, Thịnh Văn sẽ viết gì lên thẻ trừng phạt đây?

 

Chẳng đợi Lâm Quát nghĩ sâu.

 

Hà Tu hít vào một hơi rút thẻ trừng phạt.

 

Lâm Quát tạm gác suy nghĩ, ngẩng đầu nhìn Hà Tu rút thẻ trừng phạt.

 

Hà Tu nói: “Hàng một thẻ đầu tiên bên trái.”

 

Theo lệnh Hà Tu, ngoài thẻ trừng phạt được chọn còn giữa không trung, những thẻ khác đồng loạt biến mất.

 

Mọi người căng thẳng quan sát tấm thẻ sắp được lật mở.

 

‘Leng keng’ một tiếng——

 

Thẻ trừng phạt lật lên.

 

Đại cát đại lợi, Hà Tu rút trúng thẻ trừng phạt của Thịnh Văn.

 

Nội dung thẻ trừng phạt: Toàn bộ tài sản đều thuộc về S.

 

Lâm Quát: “...”

 

Còn mặt dày hơn cậu tưởng tượng.

 

Hà Tu kinh ngạc tột độ, mặt mũi trắng bệch, số dư giữa không trung lập tức về 0. Anh ta đã có đất trung cấp ô 3, đất cao cấp ô 9, khách sạn trung cấp ô 9 với đất trung cấp ô 14, toàn bộ đều thuộc về Thịnh Văn.

 

Thịnh Văn: “Úi chà.”

 

Cùng lúc đó, giữa không trung nhảy ra văn tự:

 

[ Bạn không vay nợ, hãy đưa ra lựa chọn tiếp theo ]

 

[ Rời đi ]

 

[ Vay nợ ]

 

Hà Tu nhìn Thịnh Văn: “S, hy vọng sang năm lại có thể tham dự phó bản của ngài lần nữa.” Anh ta hít sâu: “Cảm ơn ngài, tôi rời đi.”

 

Thịnh Văn không nói gì, thần sắc nhàn nhạt.

 

Chẳng ai ngờ người đầu tiên phá sản rời đi lại là Hà Tu khu A trên, sốc nhất vẫn là khu B trên Đường Mậu, trước khi anh ta vào phó bản khiêu chiến đã từng tra, tên Hà Tu nằm trong top điểm bảng xếp hạng, không nghĩ tới vào phó bản khiêu chiến lại thua chóng vánh như thế.

 

Duy nhất Lâm Quát phản ứng thâm trầm, cậu vốn lo Hà Tu rút phải thẻ trừng phạt sẽ chửi nhặng lên. Nhưng không ngờ Hà Tu ngược lại còn nói lời cảm ơn Thịnh Văn.

 

Giờ khắc này Lâm Quát không rõ được, bản thân đến nay đã xem nhẹ địa vị của 'S' trong lòng mọi người, nên Hà Tu mới có phản ứng và thái độ như vậy, hay do Hà Tu đã phát hiện gì đó.

 

Bóng dáng Hà Tu dần biến mất khỏi phó bản, thông số giữa không trung của anh ta cũng tiêu tán theo. Lâm Quát lập tức xem bên Thịnh Văn, ở mục điểm số, Thịnh Văn ngoài ‘0’ còn sở hữu điểm số ‘3’ của Hà Tu.

 

Lâm Quát hiểu ra, khiến người khác phá sản rời khỏi phó bản sẽ nhận được điểm số của người đó. Cậu thoáng thở phào, Thịnh Văn dùng điểm số ‘3’ vẫn tốt hơn là nó biến mất.

 

Đường Mậu với Tạ Yến Văn thành trên cũng cho là thế, Mạnh Linh Bạch với Giang Khê thành dưới lại đầy mặt viết ‘tiền đồ gian nan, thắng không đơn giản’.

 

Chuyện lề Hà Tu rời khỏi phó bản rất mau kết thúc, mũi tên chỉ lượt đến đầu Đường Mậu, Đường Mậu áp lực gấp bội, hiện tại anh ta đứng trên ô 16, đã biết ô 17 là thẻ trừng phạt, ô 18 là nhà tù, phỏng chừng mấy ô sau khả năng cũng chẳng dễ bước.

 

Anh ta có điểm số ‘4’, muốn vượt qua vùng nguy hiểm chưa biết trước này, cách tốt nhất là mua điểm số lớn, nhưng Giang Khê vẫn ở trong tù, không thể mua ‘6’, Mạnh Linh Bạch có điểm số ‘5’ đã bị Lâm Quát mua từ vòng trước, Đường Mậu chỉ đành tìm Thịnh Văn mua điểm số ‘0’, vậy còn có thể dừng tiếp trên ô 16 của mình.

 

Tính đến đây Đường Mậu mở miệng: “Thần S, tôi muốn mua điểm số ‘0’ của ngài.”

 

Thịnh Văn cười cười: “Từ chối.”

 

Đường Mậu: “...”

 

Biểu cảm mọi người nháy mắt nghiêm trọng, ngay cả Mạnh Linh Bạch và Giang Khê khu dưới cũng nhận thấy hiểm nguy.

 

Đường Mậu hết cách, chỉ phải tiến lên bốn bước, từ ô 16 đến ô 20. Dù ai cũng đã chuẩn bị tâm lý, nhưng lúc nghe thấy tiếng vang ‘leng keng’, sắc mặt mọi người vẫn không hề đẹp.

 

Giữa không trung lại hiện ra dòng chữ in đậm:

 

[ Bước vào ô trừng phạt ]

 

[ Rút thẻ trừng phạt ]

 

Vẫn 35 tấm thẻ như cũ, năm hàng bảy cột thẳng thớm. Xem ra tấm thẻ trừng phạt Hà Tu từng rút lại lần nữa đứng trong bộ bài.

 

Đường Mậu nghĩ bụng: Ngàn vạn lần đừng rút trúng thẻ của Hà Tu.

 

Đến đây Đường Mậu do dự nói: “Thẻ cuối cùng hàng thứ năm.”

 

Dứt lời, trừ tấm thẻ Đường Mậu lựa chọn, tất cả thẻ khác đều biến mất.

 

Thẻ trừng phạt được chọn, đang chậm rãi lật mở.

 

Ai nấy nín thở, động cũng không dám, Lâm Quát ngẩng đầu theo sát tấm thẻ sắp lật. Giữa bầu không khí căng thẳng, thẻ trừng phạt rốt cuộc lật mở hé lộ dòng chữ bên trong, mang theo nội dung trừng phạt, ký tên ‘S’.

 

Song hỷ lâm môn, Đường Mậu rút trúng thẻ trừng phạt do Thịnh Văn viết, thậm chí còn trúng phải tấm thẻ trước đó của Hà Tu.

 

Nội dung thẻ trừng phạt: Toàn bộ tài sản đều thuộc về S.

 

Nội dung đập vào thị giác, Lâm Quát cau mày. 35 thẻ trừng phạt có xác suất 1/7 trúng của Thịnh Văn, lại từ xác suất 1/7 này trúng phải thẻ Hà Tu từng rút, xác suất nhỏ càng thêm nhỏ.

 

Đường Mậu có thể tại xác suất 1/7 vẫn bốc chuẩn thẻ Hà Tu từng rút, Lâm Quát nhất thời không biết người này rốt cuộc là đỏ hay đen.

 

Tất cả im lìm, chỉ có Đường Mậu lộ vẻ phức tạp.

 

Những người khác thấy nội dung trong thẻ trừng phạt không giống anh ta, trên đó viết: Vận rủi thành thực—— S.

 

Lấy thân mạo hiểm, Đường Mậu biết thêm một manh mối so với người khác. Anh ta đã hiểu vì sao lúc Hà Tu rút trúng thẻ trừng phạt lại lộ ra biểu cảm kinh ngạc, là vì ‘toàn bộ tài sản đều thuộc về S’ là trường hợp xấu nhất Hà Tu tính đến.

 

Cũng giống anh ta, trước khi rút thẻ đã thầm cầu nguyện, có điều bản thân đứng trên ô trừng phạt, sao còn mong đợi vớ được may mắn.

 

Hệ thống xử lý giao dịch, Đường Mậu sở hữu đất trung cấp số 4, đất cao cấp số 8, khách sạn cấp thấp số 8, cùng với đất trung cấp số 16, toàn bộ thuộc về Thịnh Văn, bao gồm cả 7.700 tiền của Đường Mậu cũng bỏ túi hắn.

 

Lâm Quát xem thông số của Thịnh Văn, qua hai mẻ làm người chơi phá sản tiền đã lên tới 28.500, trở thành nhà giàu nhất hội, tóm lại hắn chính là tỷ phú.

 

Nhìn tiền của Thịnh Văn, Lâm Quát tự nhiên cũng thấy dòng chữ tiếp sau dành cho Đường Mậu:

 

[ Bạn không vay nợ, hãy đưa ra lựa chọn tiếp theo ]

 

[ Rời đi ]

 

[ Vay nợ ]

 

Trong lúc chờ Đường Mậu đưa ra lựa chon, anh ta cẩn thận suy xét. Nếu thẻ trừng phạt của S là vận rủi thành thực, vậy thẻ khen thưởng rất có thể là mơ trở thành thực.

 

Trên thực tế, năm thẻ khen thưởng của Thịnh Văn đúng là có mơ trở thành thực. Đường đường là Thần S cư dân Vây Thành kính ngưỡng, nếu trừng phạt không cân xứng với khen thưởng, vậy quá rách rồi.

 

Đường Mậu cắn răng: “Vay nợ.”

 

Dứt lời, Đường Mậu bị kéo vào giữa bản đồ. Chờ anh ta xuất hiện lại trước mắt mọi người, Lâm Quát thấy số dư của Đường Mậu biến thành 10 vạn.

 

Nhớ tới ba điều khoản cho vay, Lâm Quát nhăn mày. Cậu giờ mới phát hiện có chỗ vô lý, ba điều khoản:

 

Số tiền được chuyển đổi 1: 1 theo tích điểm Vây Thành.

 

Người vay tự bảo lãnh.

 

Lãi suất 0,4 mỗi giờ.

 

Thịnh Văn từng nói, thua sẽ trở thành người làm công miễn phí cho hắn. Thế nhưng, cho vay lại là vay của ngân hàng, điều khoản thứ hai cần tự bảo lãnh, ngay cả không trả hết nợ, vậy người vay tự bảo lãnh cho mình, cũng chỉ là tự thế chấp mình cho ngân hàng thôi.

 

Liên quan gì đến Thịnh Văn?

 

Nghĩ vậy... Lâm Quát bất chợt ngẩng đầu nhìn hắn.

 

Thịnh Văn biết Lâm Quát đoán ra gì rồi, dùng khẩu hình nói: Ca ca giỏi quá.

 

Lâm Quát giật giật thái dương.

 

Lí do vì sao tồn tại thuế suất, vì sao chủ đất vào tù vẫn phải nộp lộ phí cho ngân hàng, vì sao cho vay lãi cao như vậy, mọi thiết lập của Thịnh Văn thoạt nhìn đều vì ngân hàng phục vụ.

 

Lâm Quát nghĩ, cậu biết đại chiêu của hắn là gì rồi, chính là——

 

Thịnh Văn chính là ngân hàng.

 

~~~

 

Tác giả có lời muốn nói:

 

Lâm Quát: ... Tôi cạn lời rồi

 

Thịnh Văn: Hị hị hị

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.