Edit by Ngao Thị
Khuôn mặt tôi thay đổi ngay lập tức.
Tôi giật lấy điện thoại trong tay Tiết Xán, để ở bên tai, "Này, anh là ai? Tiết... Hạ Chỉ thật sự ở trong tay anh sao?"
Tôi vừa hỏi xong thì đầu dây bên kia im lặng.
Ngay sau đó là một tiếng bíp vang lên trên điện thoại, rõ ràng bên kia đã cúp máy.
Tôi ngơ ngác nhìn điện thoại nhưng vẫn chưa kịp phản ứng.
“Em không sao chứ?” Tiết Xán nhìn tôi, ánh mắt lóe lên, trầm giọng hỏi.
“Tại sao bên kia lại gọi điện thoại cho anh?” Tôi vội ngẩng đầu, nhìn lướt qua dãy số trên điện thoại của Tiết Xán, lập tức nhận ra, “Đây là số của Hạ Chỉ.”
"Ừm, có lẽ bên kia lấy điện thoại di động của thằng bé gọi cho anh."
"Nhưng Hạ Chỉ sao lại số của anh?"
“Lần trước gặp mặt, thằnh bé đã lấy số của anh.” Tiết Xán tỏ vẻ bình tĩnh “Anh nói với thằng bé rằng sau này nếu gặp khó khăn có thể nhờ anh giúp đỡ, vậy nên anh đã cho thằng bé số điện thoại.”
Tôi đã choáng váng.
Như Tiết Xán bây giờ, rất khó để có được số điện thoại của anh ấy, không ngờ Tiết Xán lại đưa cho Tiết Chỉ số điện thoại một cách dễ dàng như vậy.
Nhưng tôi vẫn cảm thấy hơi kỳ lạ, tại sao người bắt cóc Tiết Chỉ không gọi vào điện thoại của tôi, mà lại là điện thoại của Tiết Xán?
Mặc dù Tiết Chỉ biết Tiết Xán là cha của mình, nhưng cũng không thể ngang nhiên lưu số của Tiết Xán là "Cha", đúng không?
Trong lòng cảm thấy kỳ quái,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hen-kiep-sau-gap-lai-chang/1361180/chuong-736.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.