Trần Minh Sinh ngồi xe của Dương Chiêu, hai người chạy tới trường học là vừa đúng chín giờ.
Trong sân trường chỉ còn lại học sinh tự học vào buổi tối, Dương Chiêu đi đến cổng trường giải thích một chút tình huống với bảo vệ, sau đó cùng Trần Minh Sinh đi vào sân trường.
Sân trường buổi tối khá tối tăm. Ở trường trung học thực nghiệm, phòng học của khối lớp mười hai tách biệt với khối mười và mười một, nhưng phía sau lại khá gần căn tin. Từ cổng trường đi đến tòa nhà của khối mười hai chỉ cần đi qua một vườn cây nho nhỏ, trong vườn có một con đường được rải đá, hai bên đường đều trồng đào.
Ban ngày đi ở đây vô cùng vui tai vui mắt, nhưng đi vào buổi tối lại thấy có chút hồi hộp.
Trong sân trường chỉ có hai con đường chính có đèn, bên trong rừng cây tối đen như mực, hơn nữa giữa những viên đá lát cũng có khe hở. Trần Minh Sinh cúi đầu, nhìn rất chăm chú.
Lúc đi được nửa đường, chiếc nạng của anh lọt vào khe hở giữa những viên đá, suýt chút nữa vấp ngã. Dương Chiêu luôn nghĩ đến chuyện của Dương Cẩm Thiên, Trần Minh Sinh đột nhiên chới với, cô lại càng hoảng sợ, mới phản ứng nhìn mặt đường gồ ghề.
Cô dừng bước, nói với Trần Minh Sinh: “Anh cầm nạng lên, em đỡ anh đi.”
Trần Minh Sinh dừng một chút, sau đó lặng lẽ gật đầu.
Dương Chiêu nắm chặt cánh tay Trần Minh Sinh, đỡ anh bước từng bước.
Thật vất vả mới đi ra khỏi được rừng cây nhỏ, Trần Minh Sinh buông Dương Chiêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hen-uoc/94440/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.