🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Quả thực âm mưu của An Tịnh rất hữu hiệu. Suốt ba năm, ròng rã ba năm, Bảo Bảo hoàn toàn thi hành điều kiện tìm bạn trai của An Tịnh.

Kết quả, thực sự không tìm được!!!

Như đã nói qua, cũng không phải Bảo Bảo không tìm được người đẹp trai như An Tịnh. Nhưng vấn đề là Bảo Bảo cảm thấy người đó lại không sách bằng An Tịnh. Cảm giác thiếu đi chút gì đó. Sau này Bảo Bảo mới thông suốt, đó chính là cảm giác áp bách. (┬_┬)

Mặc dù trước kia An Tịnh đối với Bảo Bảo không tệ. Nhưng, những lúc An Tịnh áp bách, vẫn trước sau như một, chưa từng nương tay qua.

Theo lời An Tịnh, chỉ có như vậy Bảo Bảo mới có thể ngoan ngoãn nghe lời. Khi Bảo Bảo phát hiện ra nguyên nhân mình không tìm được bạn trai, cô nhất thời lệ rơi đầy mặt. Hu hu, chẳng phải cô đang tự làm khổ mình sao, không có chuyện gì cũng tự làm khổ mình… (┬_┬)

Theo lý mà nói, khi An Tịnh đi, cô nên hát vang hành quân nô lệ xoay người mới đúng chứ. Không ngờ bây giờ lại không quen. Nhưng khi Bảo Bảo hiểu ra được đạo lý này, đã quá trễ rồi. Bởi vì ba năm đại học tươi đẹp đã qua, cô cảm thấy phỏng chừng một người ngay cả mối tình đầu cũng không có như cô, hẳn không có chuyện này xảy ra. Đây thực sự là một sỉ nhục lớn của Chu hiệp nữ, là nét bút hỏng lớn trong đời cô đó.

Sau đó Bảo Bảo nói với Lâm Hân chuyện này, Lâm Hân bừng tỉnh hiểu ra, chẳng trách mấy năm nay

Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/heo-con-say-giac/1822762/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.