Sở Vương Lãnh sinh ra là một
kinh hỉ quá lớn cho Sở Vương Chi. Lão ngót 40 mới được bế bồng thằng con trai a! Lão có thể cưới thêm nhiều vợ để sinh con trai, nhưng không! Lão đã thề suốt đời này chỉ yêu một mình mẹ của Lãnh!
Ai mà biết... cái ngày đứa con trai chào đời cũng là ngày người phụ nữ lão yêu nhất rời xa lão. Lão đau lắm chứ... nhưng biết sao được... người đã mất đâu thể trở về... vả lại... người mẹ ấy thà hi sinh mình, quyết giữ lấy con trai.
Vì người phụ nữ ấy hiểu lão thích đứa con này nhiều lắm.... suốt hơn 9 tháng lão không hề rời bà nửa bước... miệng luôn gọi con ơi con à.... mới biết tin mang thai được mấy ngày mà lão đã đặt ra hơn chục cái tên...
Nén nỗi đau mất vợ, lão dồn hết tâm tư tình cảm vào đứa con này! Ngay từ khi sinh ra cho đến lúc lớn, lão không bao giờ dám chiều chuộng sinh hư nó! Lão luôn nghiêm khắc dạy dỗ bằng những đòn roi da đau rát!
Thế nên Lãnh ngoan lắm... nhưng tất cả chấm dứt vào năm Lãnh 10 tuổi, khi mà lão cưới thêm một người vợ và Lãnh có thêm 1 người em gái là con riêng của mẹ kế.
Vì câu nói bông đùa trêu ghẹo của một bạn học chơi thân với Lãnh, nó ngứa răng nói lớn:" Thằng mồ côi mẹ!" Lãnh liền nổi khùng dần cho nó chảy máu đầu, may có Mục Dương Lâm nhảy vào can lại, vội đưa vào viện cấp cứu nên mới giữ lại cái mạng.
Lão điên tiết lắm! Cái thằng con mất nết!
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hey-what-do-you-mean/381592/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.