Linh Nhi ngẩng đầu nhìn xem các mụ mụ bốn phía, đột nhiên cất giọng non nớt đầy bội phục: "Khuynh Thành tỷ tỷ, tương lai, tỷ cũng sẽ làm của ta mụ mụ?"
"Xì—!"
Ân Tố Tố không nhịn được bật cười lớn.
Các nữ nhân liên quan trong đại sảnh cũng đều quay sang. Tiêu điểm lập tức từ Ân Quý phi chuyển sang Khuynh Thành.
Lưu Phong lập tức nở nụ cười, không phải là không nói, mà là chưa tới lúc.
Báo ứng a, mụ nội nó, xem Tiểu ma nữ nàng còn muốn nói gì.
Cả mặt Khuynh Thành đã đỏ tới mang tai. Nàng nhìn gương mặt hồn nhiên của Tiểu linh nhi, thật sự là không biết nói gì cho phải.
"Khuynh Thành tỷ tỷ, tỷ còn chưa nói nói? Rốt cuộc tỷ có thể trở thành mụ mụ của ta không?" Tiểu Linh Nhi dường như cũng không hề biết là Khuynh Thành xấu hổ vẫn ngây thơ tra hỏi.
"Ha ha—!"
Lưu Phong trong lòng thấy thực thống khoái a, không khỏi liền đắc ý nở nụ cười.
Nhìn đến vẻ vui sướng của Lưu Phong khi người khác gặp nạn, Tiểu ma nữ Khuynh Thành bèn cong môi chạy tới ôm lấy cánh tay Lưu Phong nũng nịu nói: "Tỷ phu, huynh phải quản nữ nhi của huynh a. Huynh đã nghe thấy nhóc nói gì chưa a."
Đáng đời, lão tử đâu có muốn quản chứ.
Lúc này Lưu Phong đang mải cười, hơi đâu mà lại đi quản Tiểu Linh Nhi. Hắn còn hy vọng tiểu Linh lại nói thêm vài câu mạnh hơn để cho Khuynh Thành càng thêm bối rối.
"Ba ba, ba sẽ để Khuynh Thành tỷ tỷ làm mụ mụ sao?" Tiểu Linh Nhi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hi-du-hoa-tung/718488/chuong-831.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.