Trong lòng Túc vương hơi run sợ, hắn biết rõ lời này của Tĩnh vương gia là có ý tứ gì, không khỏi thấy một cỗ hàn ý dâng lên từ đáy lòng.
Túc vương tự mạnh mẽ trấn định thần sắc một chút, chắp tay nói: "Vương thúc, không biết ngươi có ý kiến gì không với sự thay đổi của phụ hoàng? An toàn của kinh đô tất nhiên là trọng yếu, vương thúc ngươi cũng không thể không chú ý liên quan."
"Hừ!"
Tĩnh vương gia cắt đứt lời Túc vương, con ngươi thâm thúy chằm chằm nhìn ánh mắt Túc vương, gằn từng tiếng nói: "Túc vương, thân là thần tử, ta không nghĩ bình luận gì sau lưng quân vương" .
Túc vương nghe vậy, nhịn không được chau mày, há miệng thở dốc nhưng cũng không nói ra một lời.
"Túc vương, nếu ngươi tìm ta vì việc này thì bây giờ ngươi có thể trở về" Tĩnh vương gia lạnh lùng trả lời.
Túc vương phẩy nhẹ ống tay áo, ngẩng đầu trông trời đất rồi nhìn Tĩnh vương gia nói: "Vương thúc, đều là thống soái tứ đại quân đoàn, cần gì phải giữ khoảng cách như người xa ngàn dặm vậy. Ngươi đã không nghĩ đến việc nói chuyện tình phụ hoàng, không bằng chúng ta nói chuyện tứ đại quân đoàn" .
"Thỉnh!"
Tĩnh vương gia vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, đi trước vào soái phủ.
Sau khi hai bên ngồi xuống, Túc vương hướng về phía Tĩnh vương gia cười cười, trầm giọng nói: "Vương thúc, chuyện tình phụ hoàng mong ngươi lo lắng một chút, ta hi vọng ngươi có thể tìm ra nguyên nhân đại biến tính tình phụ hoàng. Nếu cứ tiếp tục thế này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hi-du-hoa-tung/718632/chuong-735.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.