Khi Lưu Phong biết thái tử phi không phải là mẹ ruột của Chu Phong thì thầm kêu may mắn, vì hắn rất cao hứng. Thái tử phi thực sự không phải là người mà, có mẫu thân như vậy thì thật là một điều sỉ nhục a. Nhưng không nghĩ tới là chỉ đảo mắt một cái thì lại có tin xấu. Người mẹ tiện nghi lại đã chết rồi.
"Phụ thân, nếu mẫu thân đã qua đời, ta càng có quyền được biết tất cả về mẫu thân?" Lưu Phong giả bộ giận dữ: "Mẫu thân chết như thế nào? Bị người khác hại sao? Nếu vậy, con phải báo thù cho mẫu thân."
Thái tử nghe vậy, mặt lộ vẻ vui mừng: "Hài tử, ngươi có thể nghĩ như vậy, ta rất vui mừng, tin rằng mẫu thân ngươi ở dưới cửu tuyền mà biết được cũng sẽ vui vẻ. Bất quá ta phải nói cho ngươi, ngươi chắc chắn không thể báo thù cho mẫu thân ngươi được."
"Tại sao?" Lưu Phong hơi khó hiểu, hắn thầm đoán đối thủ lần này chắc rất lợi hại, nếu không thái tử cũng sẽ không lo lắng như thế. "Phụ thân, người không cần giấu con. Với tu vi của con, phóng mắt khắp thiên hạ cũng hiếm gặp đối thủ."
Thái tử thở dài một tiếng, ánh mắt đầy thâm ý liếc nhìn Lưu Phong, nói: "Hài tử, ngươi tuổi còn trẻ như thế mà tu vi đã cao như vậy quả là không tồi. Bất quá ta phải nói cho ngươi biết, nếu ngươi muốn báo thù ngươi cho mẫu thân thì trình người còn kém lắm. Nói thật cho ngươi biết, đừng nói là ngươi, cho dù là với tu vi của phụ thân ngươi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hi-du-hoa-tung/718896/chuong-593.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.