Vương Đông Đông sắc mặt ửng đỏ, khẽ gắt một tiếng, nói: "Đại sắc lang, lại không nghiêm chỉnh nữa."
Lưu Phong cười hắc hắc, nói: "Đùa à? Ta là người đứng đắn, hơn nữa bây giờ ta cũng đã là có lão bà."
Vương Đông Đông nghe vậy, trong mắt lóe lên một cái làm cho Lưu Phong nhận thấy có chút buồn bã.
Hai người cùng sóng vai đi trên đường, đột nhiên Vương Đông Đông kéo tay Lưu Phong.
"Làm cái gì thế? Ngươi không phải là muốn." Lưu Phong mỉm cười, con mắt chuyển hướng xuống phong nhũ phong mãn của Vương Đông Đông.
Vương Đông Đông nắm chặt tay Lưu Phong, liếc mắt nhìn hắn, nói: "Ngươi tưởng được ăn sao, nhân gia chỉ làm như kiểu dáng của Tố Tố, ta sợ bị Yến Vương nhìn ra sự việc." Sự thật, Vương Đông Đông là vì cảm giác an toàn nên mới cầm tay Lưu Phong. Hiện nay Lưu Phong và Yến Vương đang ở thế cờ đối nghịch, làm cho Vương Đông Đông thay đổi cách nhìn đối với Lưu Phong. Trong lòng lại bội phục Lưu Phong, tuổi còn trẻ như thế, lại dám cùng đối đầu với Yến Vương kẻ mà ở đế quốc này dưới một người, mà trên vạn nhân, thật sự là lợi hại.
Hai người tay trong tay, giống như đôi tình lữ thông thường, tán gẫu suốt con đường, rất nhanh chóng về tới Thủ bị phủ.
"Đông Đông, ngươi vào đi thôi, ta đi trước nhé. Phải rồi, mấy ngày nữa ta có nhiều chuyện, có thể không có thời gian tới tìm ngươi, nếu ngươi không muốn Chu Tam tìm ngươi quấy rầy, tốt nhất ngươi tới chỗ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hi-du-hoa-tung/719460/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.