Quả nhiên là Phi nhi hiểu được điều Lưu Phong nói, nó hiểu được Lưu Phong nói nó là bằng hữu, đôi mắt nhỏ lập tức hiện ra một tia hưng phấn.
"Các ngươi cùng lên đi!" Không biết tại sao nhưng mông diện nữ tử trong lòng có chút cảm giác e ngại đối với tiểu điểu này.
Phi nhi kiêu ngạo kêu lên một tiếng, thân thể hóa thành một đạo thanh quang lao về phía mông diện nữ tử. Lưu Phong vội vàng gọi Phi nhi dừng lại. Hắn muốn chính mình tự tay động thủ.
"Đối phó với loại đàn bà " hung đại vô não " (vú to thì ngu),chỉ mình ta là đủ rồi." Lưu Phong nói chuyện với Phi nhi nhưng ánh mắt vẫn nhìn chòng chọc vào bộ ngực vươn cao của mông diện nữ tử.
"Dơ bẩn, chịu chết đi!" Mông diện nữ tử sắc mặt lạnh lẽo đoản kiếm rung lên phát ra âm thanh như long ngâm, cuồng phong lập tức nổi lên, đạo đạo kiếm khí nhất thời bao phủ ngập trời.
Lưu Phong lạnh người, quát lên, nhuyễn kiếm trong tay tung hoành ngang dọc, bạch mang kiếm khí bắn ra, thôn phệ hoàn toàn kiếm khí của mông diện nữ tử.
Mông diện nữ tử thấy vậy hét lớn, toàn thân tỏa ra một đạo huyền quang càng ngày càng đậm đặc bao trùm bó sát vào thân thể nàng, phảng phất như một hắc sắc khôi giáp vậy. Đoản kiếm trong tay cũng từ từ biến sắc, trở nên đen nhánh, quỷ dị vô cùng.
Lưu Phong sắc mặt kinh hãi: "Quả nhiên là tà ma ngoại đạo." Cảm nhận được sát khí từ thân đoản kiếm kia phát ra. Lưu Phong cũng không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hi-du-hoa-tung/719741/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.