"Ưm........Ưm..........A.........." Triệu Mạt Thương đã không biết mình bị muốn bao nhiêu lần, cánh tay trắng nõn mảnh khảnh nắm thật chặt ga trải giường, hoa viên bị hai ngón tay Thương Mặc ra vào dày xéo đã muốn sưng đỏ, mấy sợi tóc trước trán đã sớm bị mồ hôi thấm ướt dán vào trán.
"Tiểu Đản, không cần. . . Xin em . ." Thoải mái dường như muốn đem chính mình nuốt mất vậy, Triệu Mạt Thương vô lực kêu Thương Mặc, trong thanh âm tràn đầy nức nở, "Xin Mặc. . ."
"Một lần cuối cùng. . . Một lần cuối cùng. . ." Môi Thương Mặc ở trên mặt Triệu Mạt Thương cuồng hôn, động tác trên tay càng ngày càng gấp rút, lại chen vào một ngón tay, ở chỗ kia tùy ý càn quét.
"A. . . Tiểu Đản. . . Không. . ." Triệu Mạt Thương buông tay đang nắm ga trải giường ra, ôm thật chặt lưng Thương Mặc, toàn thân căng thẳng, âm thanh kêu khóc càng ngày càng lên cao, "Đủ rồi. . . Đủ rồi. . ."
Đầu ngón tay tìm được nơi nào đó mềm mại nhô lên, Thương Mặc nhìn bộ dạng triệt để thở gấp của Triệu Mạt Thương, cảm giác trên tay mình chất lỏng càng ngày càng nhiều, lúc này mới đưa ngón tay thối lui ra, ôm lấy Triệu Mạt Thương nhàn nhạt hôn.
Triệu Mạt Thương đã không có biện pháp nói ra một lời nào, cuộn tròn thân thể nằm ở trong ngực Thương Mặc, toàn thân đều là mồ hôi, rất nhanh liền ngủ mất.
Ga trải giường cơ hồ toàn bộ ướt đẫm, Thương Mặc nhìn Mạt Thương gần như mệt mỏi ngất đi, trong con ngươi xẹt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hi-kiem-sat-truong-dai-nhan/1719986/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.