Đây là một cái fanfic mà ai cũng có những bí mật riêng.
Mình từng muốn viết một Kim Lăng ngây thơ, vô lo vô nghĩ vì đã có cậu làm chỗ dựa, nhưng càng muốn viết ra một Kim Lăng hiểu chuyện, thương cậu, biết nghĩ cho cậu - một con nhà tông không giống lông cũng giống cánh, tự lực tự cường, có kiêu ngạo của mình, có tính toán của mình, có ước mơ của mình.
Mình từng muốn viết một Lam Hi Thần ôn nhu hiểu lòng người dùng tình cảm cảm hóa người khác, nhưng càng muốn viết về một Lam Hi Thần từng quá tin người rồi lại tổn thương, học cách nghi ngờ, nghi ngờ người khác, nghi ngờ chính mình, rồi dần tìm lại được tình yêu và niềm tin. Niềm tin không thể tự động sinh ra. Trải qua nghi ngờ đi tới tin tưởng mới có thể hết lòng hết dạ.
Nếu ai cảm thấy họ như vậy là OOC quá, vậy bể máu chó này hẳn là không thích hợp để bạn bước vào.
____
"Ngươi... nói cái gì?"
Giang Trừng suýt chút nữa thì đánh rơi cả chén trà trên tay, hoang mang mở to mắt ra nhìn người kia. Trái lại, Lam Hi Thần lại cực kỳ thong dong, chậm rãi, rành mạch nhắc lại: "Giang tông chủ, ta muốn Giang gia cùng Lam gia liên hôn."
Khoảnh khắc đó, Giang Trừng tưởng như tiếng gió thổi chim hót ngoài cửa hết thảy đều đã dừng lại. Hắn tựa người vào mép bàn, bàn tay chậm rãi gõ nhịp, tạo thành những âm thanh nhỏ vụn, khô khốc, cố gắng nghiền ngẫm xem Lam Hi Thần đang ẩn giấu điều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hi-trung-se-la-lan-cuoi-cung-ta-noi-thich-nguoi-minh-tri-co-muoi/2300022/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.