Phương tẩu vừa mới đi miếu Quan Âm về. Bà mới đổi được một cái kết rất nhiều bạc. Cái kết này mấy người có tiền thường hay đeo bên hông, có mấy viên trân châu đính ở trên, bà thấy nó coi như hiếm gặp nên lấy chơi trong chốc lát, chứ cũng không biết Hỉ Mi tặng luôn cho bà. Nói đến mấy thứ Hỉ Mi đưa cho, cái người gọi là Ngô Đệ cũng không có tới đòi hỏi hay bày ra biểu cảm gì, vì vậy chính bà ta mượn cũng thấy thư thái. Chẳng qua không thể tưởng được mấy viên trân châu đáng giá đến vậy. Người trong hiệu cầm đồ đều thiếu chút nữa rớt mắt xuống, còn vừa nhìn đã biết từ đâu mà đến. Xem ra, hai người kia quả nhiên không phải người Ngạn quốc.
Phương tẩu cầm trân châu đổi tiền xong là đến miếu Quan Âm. Trưởng nữ của bà thành thân vào mùa hè năm ngoái, đến nay không thấy bụng có tin tức gì, cho nên đến cầu tử cho Phương gia. Ngôi miếu Quan Âm này là ngôi miếu cầu tử nổi danh nhất thành này. Ngày nào người cũng đông vô cùng. Cũng không thiếu người đã hoài thai mang thai đến tạ lễ. Mỗi khi người đến như vậy, hương khói trong miếu không bao giờ tàn.
Lúc cầu nguyện, Phương tẩu cũng không quên thay phu quân nói hai ba câu lời hay. Phu quân bà thường giúp đỡ người ta làm chút việc vặt, vài năm nay mới đi theo người ta ra ngoài đãi vàng. Vàng ở Ngạn quốc cực kỳ nổi danh, nên lúc đầu ai cũng trông cậy vào việc kiếm vài miếng vàng để đổi đời.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hi-tuong-co/1491033/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.