Gần đây A Nan hơi đau đầu.
Làm cho nàng đau đầu, xưa nay trừ bạn Vương gia thì chính là hai bánh bao nhỏ nhà mình. Con gái còn tốt, điềm đạm nho nhã, lại nhu thuận nghe lời, chỉ cần lo lắng bé có phải là nghiêm túc quá không thôi, khí thế quá mạnh mẽ, sau này không ai dám tới cửa cầu hôn, ngoài ra thì cũng không lo lắng gì. Nhưng con trai nhỏ mới một tuổi, chỉ cần nghĩ tới tính cách của bé, liền cảm thấy đau đầu.
Mới xem sổ sách một lúc, liền nghe nha hoàn nói tiểu thế tử thức dậy, đang khóc không ngừng, bà vú dỗ không nín cũng không cho người ta ôm đến. A Nan đành vội bỏ sổ sách xuống, xách váy chạy đến phòng cách vách.
Chưa tới cửa đã nghe tiếng trẻ con khóc rõ to, có thể nói là đem ra tất cả sức lực dùng để uống sữa. A Nan liên tục lắc đầu, cũng đau lòng vô cùng, nhanh chóng chạy vào.
Vào cửa liền thấy bánh bao nhỏ mặc quần áo đỏ rực đang ngồi trên giường lót thảm lông xù, ngoác miệng khóc lớn, A Nan thấy cả hạch của họng màu đỏ bên trong miệng của bánh bao nhỏ, không khỏi buồn cười.
Bánh bao nhỏ xuyên qua hai mắt đẫm lệ mơ hồ thấy nàng, tiếng khóc nhỏ đi nhiều, ủy khuất gọi một tiếng “nương”, vươn hai cánh tay mập mạp ra đòi ôm.
A Nan buồn cười ôm lấy tiểu tử kia, nhận lấy khăn nha hoàn đưa tới giúp bé lau mặt. Bánh bao nhỏ dán trong lòng ngực nàng, thỉnh thoảng thút thít vài tiếng, đôi mắt to đen nhánh ầng ậng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hien-the-kho-lam/413462/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.