Tây Sơn ở hướng tây bắc kinh thành, từ xưa đến nay là khu vực săn bắn của hoàng gia, xuất phát từ kinh thành phải mất hết một ngày. Bãi săn Tây Sơn thuộc đại doanh Tây Bắc, phạm vi bãi săn tương đối lớn, đông tây nam bắc cách nhau ước chừng ba bốn trăm dặm, trong đó các loại thú phân bổ tùy theo địa hình, phân biệt thành sáu mươi bảy khu nhỏ, mỗi lần đi đều tới một số khu không nhất định.
Sáng sớm đội ngũ liền xuất phát lên đường.
Ôn Ngạn Bình mặc một thân trang phục cưỡi ngựa tím, viền đen, kiểu dáng gọn gàng, nổi bật khí khái bừng bừng của tiểu cô nương.
Như Thúy và Ôn Lương nhìn tia nắng ban mai tỏa sáng trên tư thế oai hùng của thiếu niên, trong lòng đột nhiên hoài nghi đây thật sự là tiểu cô nương sao? Rõ ràng chính là tư thế hiên ngang oai hùng của một chàng thiếu niên, những nam nhân chân chính cũng cực ít người vượt qua nha, bất chợt trong lòng Ôn Lương không xác định được, con gái lớn có thể gả đi được sao? Sẽ không có ngày nàng đột nhiên mang một cô nương về, nói cho hắn biết đây là thê tử chứ? Cái này thật sự đáng sợ... =.=
Lâm vào bối rối tiếng lòng Ôn đại nhân run rẩy, quyết định sau khi kết thúc cuộc săn bắn mùa thu sẽ tiếp tục bắt Tiểu Ngạn Bình ở trong nhà học nữ công, hắn không tin với bản lĩnh của mình và ma ma giáo dưỡng trong cung mà không dạy ra được một thục nữ.
Đám ba đứa nhỏ không biết bối rối trong lòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hien-the-ngoc-nghech/2479039/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.