Cố Minh Diệp ngồi trong toilet, ngây người gọi trợ lý: “Cô đang ở đâu?”
“Năm phút nữa?”
Cố Minh Diệp hít sâu một hơi: “Tìm tôi trong toilet.” Anh cúp máy.
Nữ trợ lý: …
Mười phút sau, Cố Minh Diệp tháo khẩu trang ra, trở về chỗ, cuối cùng cũng thoải mái một chút, cười mê hoặc với Hạ Minh Nguyệt: “Ăn thôi.”
Hạ Minh Nguyệt nhìn anh chằm chằm. Tâm trạng Cố Minh Diệp trở nên căng thẳng, “Sao thế?”
“Chú Cố…”
“Ừ?”
Hạ Minh Nguyệt lắc đầu.
Bị lộ rồi à? Bộ râu thật đến không thể thật hơn, sao có thể bị lộ chứ. Anh đã nghiêng người trước gương nhìn kỹ nó năm phút mà.
“Anh xé lớp da chết ra rồi.” Chắc là ổn?
“Thảo nào!” Hạ Minh Nguyệt cười, “Bây giờ có thể yên tâm ăn tối chưa?”
Tảng đá trong lòng Cố Minh Diệp rơi xuống, “Ừ.”
Cả hai cùng nhau ăn uống vui vẻ.
Hạ Minh Nguyệt nghĩ: Hóa ra mùi sữa khi mình ôm anh ấy không phải là ảo giác. Chú Cố đúng là người đàn ông tinh tế thời thượng, luôn mang theo kem dưỡng da bên mình. Còn là mùi sữa nữa.
Ăn xong, cả hai đi dạo dọc bờ sông. Trời vừa mưa xong, không khí ẩm ướt mát lạnh, bên kia sông, đèn neon sáng rực.
Mình có thể cho anh ấy biết mình là người như thế nào. Con người thật của mình cũng đáng để anh ấy yêu thương mà. Hạ Minh Nguyệt nghĩ, “Em…”
“Sau này mặt trăng nhỏ muốn làm gì?”
Hạ Minh Nguyệt nuốt lời, nghĩ nên trả lời thế nào, “Đi vòng quanh thế giới.”
Ừm, người trẻ tuổi đều muốn đi khắp thế giới. “Còn gì nữa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hien-truong-nga-ngua-cua-bach-lien-hoa/933514/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.