Kim Trục Lưu tỏ vẻ mừng rỡ: "Chúc mừng đại ca. Hai chữ duyên phận rất khó kiếm, không ngờ đại ca vô tình lại có được!"
Lý Nam Tinh cười rằng: "Ta xưa nay không thích nữ tử, không ngờ vừa gặp Sử cô nương đã điên đảo thần hồn, ngày đêm thương nhớ đến nàng, đó chẳng phải có duyên hay sao?"
Kim Trục Lưu hỏi: "Nhưng Sử cô nương có bày tỏ cho huynh biết chưa?"
Lý Nam Tinh lại cười: "Không phải ta tự cho mình đa tình, theo ta thấy, trong lòng ta có nàng, trong lòng nàng cũng đã có ta. Nếu không hôm ấy nàng đã không liều mạng vì ta đến thế".
Kim Trục Lưu biết tính cách của Sử Hồng Anh, lòng thầm nhủ: "Hồng Anh là người ân oán phân minh, thị phi rõ ràng, coi trọng tình bằng hữu, trước đây nàng đã từng hết lòng giúp Lý Đôn, vì thế mà mình cũng hiểu lầm nàng".
Những vấn đề không phải ở Sử Hồng Anh, Kim Trục Lưu chợt nghĩ lại: "Dù đại ca có tự cho đa tình hay không, y cũng đã thương mến Hồng Anh. Quân tử không đoạt thứ yêu thích của người, huống chi mình và y là huynh đệ kết nghĩa?" Rồi lại nghĩ: "Hình như Hồng Anh cũng có ý với mình, nhưng không chừng mình cũng tự cho đa tình? Thôi đi, dù nàng có ý với mình cũng được, không có ý cũng được, sau này mình phải tự kìm nén lánh xa nàng, để cho trái tim của nàng hoàn toàn hướng về đại ca".
Lý Nam Tinh hỏi vội: "Hiền đệ, đệ đang nghĩ gì thế?"
Kim Trục Lưu đáp: "Đệ đang nghĩ... khi nào thì uống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hiep-cot-dan-tam/1198529/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.