Sử Bạch Đô hừm một tiếng rồi nghiêm mặt hỏi:
"Ai đùa với muội? Cha mẹ đã qua đời, ta sẽ làm chủ hôn sự của muội!".
Sử Hồng Anh tức giận:
"Muội không thể để mặc cho huynh sắp xếp! Muội sẽ không lấy Lệ Nam Tinh?".
Sử Bạch Đô cười lạnh lùng:
"Muội không lấy tên họ Lệ ấy cũng được, vậy thì hãy lấy Soái Mạnh Hùng. Đúng thế, làm tướng quân phu nhân còn tốt hơn làm giáo chủ phu nhân".
Sử Hồng Anh nổi giận đến cùng cực, nhưng nàng lại tỏ vẻ bình tĩnh:
"Đại ca, có phải huynh muốn ép muội chết hay không?".
Sử Bạch Đô nói:
"Huynh biết muội rất ghét Soái Mạnh Hùng, cho nên mới gả muội cho Lệ Nam Tinh. Muội chẳng phải đã liều mạng bảo vệ cho y ư?".
Sử Hồng Anh cười lạnh:
"Huynh đã lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử. Chả lẽ trong lòng huynh người nam và người nữ chỉ có thể làm vợ chồng chứ không thể làm bằng hữu ư?".
"Muội thích Lệ Nam Tinh cũng được, không thích cũng được, tóm lại muội chỉ được chọn hai con đường, một là phải lấy Lệ Nam Tinh, hai là phải lấy Soái Mạnh Hùng! Không có con đường thứ ba cho muội chọn!".
Sử Hồng Anh cười lạnh:
"Muội đã hiểu ý huynh, huynh biết Lệ Nam Tinh là con trai của giáo chủ Thiên ma giáo, huynh muốn lợi dụng muội lừa lấy Bách độc chân kinh của y!".
Sử Bạch Đô cười thầm:
"Đương nhiên ta muốn lấy Bách độc chân kinh, nhưng còn có thứ khác muội vẫn chưa biết!" Nhưng bề ngoài vẫn tỏ vẻ như bị nàng nói trúng, cười rằng:
"Chính ta đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hiep-cot-dan-tam/1198539/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.