Tất cả bí tịch đều cùng một phẩm chất, Từ Hiền lập tức lâm vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, bởi hắn làm sao biết【Trường Lưu Thập Tam Thức】là quyển nào trong tám quyển? Nhưng rồi…
‘Khoan đã, mục đích của ta là Trường Lưu Thập Tam Thức sao?’
Từ Hiền chợt nhận ra điều này, cái hắn muốn mua chỉ là võ học Trung Thừa Thánh cấp mà thôi, dù sao hắn không có ý định học mà chỉ dùng để tham khảo lẫn chuyển hóa Võ Đạo Tinh Hoa, có là【Trường Lưu Thập Tam Thức】hay【Tế Thủy Thập Bát Đao】đối với hắn mà nói đều như nhau cả, đâu cần phân vân lựa chọn cho mệt óc.
Vừa nghĩ như vậy, Từ Hiền liền chẳng hề đắn đo, trực tiếp dựa theo sở thích mà chọn quyển bí tịch có bìa màu trắng, nhưng cũng không thu vào tay áo mà chỉ lấy nó lại gần mình, kế đó thản nhiên hỏi rằng: “Ông chủ Vạn, tại hạ đã chọn xong, xin hỏi giấy nợ nơi đâu?”
“Giấy nợ, công tử đã viết rồi.” Híp mắt nhìn quyển bí tịch mà Từ Hiền đã chọn, Vạn Tam Thiên mỉm cười đáp lại, giọng đầy trầm ấm.
Từ Hiền cảm thấy có chút không thoải mái với thái độ hòa đồng mà lại ẩn chứa bí hiểm này của họ Vạn, nghe lời y nói, hắn lập tức nhíu mày hỏi lại:
“Đã viết? Ông chủ Vạn chớ nói đùa, chính mình đã viết hay chưa, tại hạ còn không tự biết sao?”
Vạn Tam Thiên vẫn cứ tủm tỉm cười, lắc đầu mà đáp: “Công tử thật đã viết rồi.”
Đoạn lại thu bảy quyển bí tịch còn lại trên sạp vào tay, sau đó chỉ vào quyển
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hiep-gia-he-thong-di-gioi-hoanh-hanh/2283368/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.