Nhưng Giang Hiểu Hàn không thể lập tức tới. Hắn bị chuyện ở Bình Giang phủ giữ chân.
Hắn không có ý định từ bỏ manh mối từ chỗ Ôn bà bà, vì vậy, dù biết Ôn bà bà không hề biết chút nội tình nào, hắn vẫn đến nhà bà ấy hai lần.
Hắn giúp Ôn bà bà đun nước, giặt quần áo, bổ củi khắc gỗ, khiến Nhan Thanh cảm thấy bất ngờ. Y vốn tưởng rằng Giang Hiểu Hàn là kiểu công tử mười ngón tay không dính nước mùa xuân, không ngờ người này nhìn thế mà cũng rất biết cách làm việc.
Giang Hiểu Hàn không hỏi Ôn bà bà điều gì, mỗi ngày tới chỉ sắn tay áo làm việc, tán gẫu chút chuyện nhà với bà ấy, không có vẻ gì là muốn tìm hiểu, thực sự chỉ như một người qua đường có chút thương tiếc bà.
Tuy Nhan Thanh không đoán được hắn định làm gì, nhưng tuân theo nguyên tắc nhập thế, nghe nhiều nhìn nhiều là được, y cũng không đưa ra dị nghị gì.
Mãi đến tận ngày thứ ba, Nhan Thanh cùng Giang Hiểu Hàn ra cửa, vốn định theo đường cũ đi tới nhà Ôn bà bà, lại bị Giang Hiểu Hàn ngăn lại.
"Hôm nay không tới nhà bà bà nữa." Giang Hiểu Hàn nói: "Chúng ta đi nơi khác."
Nhan Thanh không tỏ rõ ý kiến, chỉ gật đầu, đưa tay ra hiệu hắn dẫn đường.
"Tin tức từ chỗ Ôn bà bà cũng có hạn, hai ngày nay ta chỉ muốn xem xem rốt cục bà ấy có thật sự không biết chuyện trong Ôn phủ hay không." Giang Hiểu Hàn vừa đi vừa nói chuyện cùng Nhan Thanh: "Xét từ tình hình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hieu-thanh-hoan/1675594/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.