Thang máy chậm rãi đi lên, cuối cùng dừng lại ở tầng hội trường nơi đoàn làm phim đặt.
Lối đi rộng rãi chật kín nhân viên công tác và diễn viên thử vai, trong số các diễn viên đang chờ thử vai thậm chí còn có cả sinh viên của Học viện Điện ảnh Châu Cảng.
Lúc Diệp Ngữ Thần đi theo sau Vũ Tu ra khỏi thang máy, khó tránh khỏi có chút căng thẳng, lặng lẽ giật giật góc áo Vũ Tu, nhỏ giọng hỏi: "Có thể trực tiếp thử vai thật sao?"
"Yên tâm đi, Tiểu Diệp." Đổng Vưu tiếp lời, "Bây giờ, chú sẽ đi chào hỏi đạo diễn."
Đổng Vưu đi trước, nhanh chóng hòa vào đám đông. Vũ Tu quay đầu lại, nói với Diệp Ngữ Thần: "Đừng căng thẳng."
Diệp Ngữ Thần làm sao có thể không căng thẳng cơ chứ?
Không giống Vũ đoàn phỏng vấn, mọi thứ ở đây đều rất xa lạ với anh.
Sinh viên khác của Học viện Điện ảnh Châu Cảng nhìn thấy bọn họ, thậm chí có người còn lấy điện thoại ra chụp ảnh công khai, lộ liễu.
Diệp Ngữ Thần đột nhiên hiểu tại sao Vũ Tu không thích bị người khác chú ý.
Bây giờ, anh thực sự không muốn bị người khác chụp được, bởi vì nếu anh thử vai không qua, vậy chẳng phải cả trường đều biết sao?
"Đi đi, đừng để ý đến bọn họ." Vũ Tu đi tới chắn ngang những người chụp lén Diệp Ngữ Thần, đồng thời cởi mũ lưỡi trai xuống, đội lên đầu anh.
Bóng đen đột nhiên bao phủ trước mắt, trong lòng anh có chút cảm giác an toàn.
Mặc dù, những người kia vẫn đang chú ý tới Diệp Ngữ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hieu-ung-mo-neo/2301912/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.