Trước đó Tô Trầm mới chỉ xem cảnh đá đấm của cậu.
Biết đánh cũng là một dạng kĩ năng.
Thân thủ phải linh hoạt khỏe khoắn, sức lực sống động, khống chế tự nhiên, tất cả đều cần tích lũy nhiều năm.
Bé cầm khăn nóng rúc vào một bên, tự biết là mình thể hiện chưa tốt, lúc này không dám ho he gì thêm.
Ông Bặc nhìn ra được suy nghĩ của bé, vỗ vai bé như an ủi.
"Nhóc mệt rồi, đợi chốc xem xong không cần diễn nữa, ngủ một giấc tiêu hóa hết đi đã."
"Cho cháu xem Tưởng Lộc diễn không phải để cháu học nó đâu, hai đứa không cùng một kiểu, chỉ xem thử xem có khơi gợi được gì không thôi."
Để cho bạn diễn diễn phần của mình là một việc rất kì quặc, như kiểu bắt con cá biến thành chim, con chim biến thành cá.
Tô Trầm không nói suy nghĩ này ra, yên lặng gật đầu.
Tưởng Lộc đang quen đà diễn Cơ Linh, thình lình phải thay đổi thân phận biến thành Nguyên Cẩm, song hình như cũng chẳng trở ngại cho lắm.
Cậu còn chẳng cần đến đạo cụ hóa trang để nhập vai, trước khi lên sàn thì vặn mình xoay cổ lắc vai như kiểu sắp choảng nhau, thả lỏng xong xuôi bèn bước vào ống kính.
Bà cụ Cơ hiểu ý bắt đầu, run lẩy bẩy đưa huyết thư bụng cá cho cậu.
"Tiên hoàng hậu... từng ban tiệc cho họ Cơ, gửi nhờ thư lụa bên trong bụng cá."
"Ngài ấy từng cứu mạng người chồng quá cố của ta, lại tặng linh đan giúp giữ mạng con trai ta, nay họ Cơ ta liều mạng dâng hiến, cũng xem
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hinh-de-15-tuoi-thanh-luat/700117/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.